Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Buôn Ma Thuột, Tây Nguyên, Vietnam

Thứ Tư, 25 tháng 8, 2021

HỌ ĐI HÀNG MỘT

 

23 tháng 4, 2019 
Đã chia sẻ với Công khai
Công khai
Bóng dáng người Thượng ở Ban Mê ...
HỌ ĐI HÀNG MỘT
Lần đầu lên Bảo Lộc (tỉnh Lâm Đồng), tôi lạ lẫm vì thấy người phụ nữ nào cũng đeo gùi. Họ gùi mọi thứ như củ măng lồ ô, thảo mộc, mớ lá, gốc cây, con heo, con gà… đến chợ. Rồi lại gùi những gói mì tôm, chai nước, cân gạo, gói bánh… đi về. Họ là những người phụ nữ Mạ sinh sống ở những bản làng ngoại ô thành phố như Đạm Bri, Đại Lào, Xê Rê… với quãng đường đèo dốc phải tới hai chục cây số để tới được chợ ở trung tâm thành phố như thế này. Tuy nhiên, mặc dù quãng đường là khá xa nhưng tôi không bao giờ thấy họ vội vã. Họ bình thản đi trên con đường của mình, từng người, từng người một thẳng hàng bên những chiếc gùi lặng lẽ một cách gần như khó hiểu.
(Trích trong "Chiếc Gùi Tây Nguyên" của Đoàn Đại Trí)
--- oOo ---
Chiếc gùi mà tôi thấy là hình ảnh hàng ngày ở ngay trên đường phố Kon Tum, Buôn Ma Thuột, Gia Nghĩa, Pleiku, An Khê, Buôn Hồ, Bảo Lộc. Va ngay giữa “Thiên đường du lịch” _Đà Lạt cũng vậy. Động cơ xe cộ xuôi ngược chảy theo dòng dưới lòng đường, thì họ xuôi ngược theo dòng của họ trên vỉa hè. Đến “đi chợ” mà vẫn không muốn rời khỏi chiếc gùi. Đi “phố” mà vẫn cứ an nhiên với chiếc gùi. Chẳng hiểu có sẵn một ý thức về Luật giao thông từ trong máu hay một khả năng nhận thức Trời cho về một trật tự đi đứng cho tử tế nhất mà bao giờ họ cũng đi thẳng hàng. Sẽ không bao giờ có thể thấy họ giăng hàng ngang, đi năm ba hàng, hay đổ xuống lòng đường. Trên chiếc gùi đó, chuyến ra là đầy cả một gùi ngo, bắp, phong lan, hay quả bí, nhánh chuối, mớ sắp ong, hay đôi trái bầu hồ lô... Chuyến về là một gùi quần áo, bột giặt, thực phẩm công nghiệp… Cũng không bao giờ thấy họ vừa đi vừa đùa giỡn. Họ không bao giờ vứt rác ra đường đi. Không bao giờ họ muốn gây chú ý. Cũng hiếm thấy nụ cười. Họ lặng linh mà đi, bước thật êm, khoảng cách thật đều. Họ đi theo dòng tự nhiên của sinh hoạt và sinh tồn, đời sống bình dị lặng trôi. Họ đàng hoàng và tử tế đến mức làm chúng ta hổ thẹn về sự ý thức ở nơi công cộng, văn hóa khi ở đô thị.
( Trích theo "Tôi Đâu Tháo Được Chiếc Gùi Trên Lưng Nàng" của
Nguyễn Hàng Tình)
--- oOo ---
“Khi ánh dương ló dạng, những tia nắng đầu ngày chiếu xuyên làn sương mù trông như những hào quang của phép lạ, làm lóng lánh những hạt sương đêm còn đọng trên búp hoa, trên tàu lá và trên những thảm cỏ nhung xanh biếc... thì lác đác trên các nẻo đường từ buôn làng dẫn vào thành phố, vài nhóm người Thượng thuộc chủng tộc K’Ho đi hàng một, thành từng nhóm nhỏ. Người nào cũng đen đúa, phần đông đi chân đất, có người còn đóng khố, vai vác chà gạc, lưng đeo gùi đựng đầy những khúc củi ngo dùng để nhóm bếp hay những giò lan rừng đem ra chợ để đổi lấy gạo, muối.”
(Trích: “ĐÀ LẠT NGÀY THÁNG CŨ” của LS. Ngô Tằng Giao)
Bạch Yến, Cúc Hoa Nguyễn Thị và 144 người khác
41 bình luận
9 lượt chia sẻ
Thích
Bình luận
Chia sẻ

41 bình luận

  • Ly Trinh
    Hồi xưa ở Ban mê họ cũng đi hàng một, gùi hàng đi bán cứ hàng một mà đi, kg nói chuyện
    2
    • Thích
    • Phản hồi
    • 2 năm
  • Hoàng Oanh Vũ
    Nhớ ngày xưa dấu yêu quá...
    1
    • Thích
    • Phản hồi
    • 2 năm
    • Xứ Thượng
      Sau 75 ở Buôn Trấp vẫn còn thấy ba chị em trong buôn đi chợ Thị Trấn, vẫn đi hàng một... đó e.Hoàng Oanh Vũ.
      1
      • Thích
      • Phản hồi
      • 2 năm
    • Hoàng Oanh Vũ
      Xứ Thượng lâu lắm rồi em chưa gặp lại hình ảnh này anh ạ. Ở chợ PĐP gần nhà em họ đi xe máy chở hàng đi bán ít thấy gùi và đi bộ nói chi đến đi th hàng...
      1
      • Thích
      • Phản hồi
      • 2 năm
    • Xứ Thượng
      Hoàng Oanh Vũ Nhịp sống đô thị sẽ cuốn phăng đi tất cả những gì tốt đẹp thuộc thiên nhiên rừng rú...
      2
      • Thích
      • Phản hồi
      • 2 năm
    • Hoàng Oanh Vũ
      Xứ Thượng đúng vậy anh ,TP chừ xô bồ ồn ào nóng nực ...người người nhà nhà chen chúc...cảnh thiên nhiên dần biến mất chỉ còn trong ký ức thôi.
      • Thích
      • Phản hồi
      • 2 năm
  • Anh Nguyen
    Thói quen đi trong rừng.
    3
    • Yêu thích
    • Phản hồi
    • 2 năm
  • Trần Kim Ngai
    Em nhớ rằng khi họ nghe tiếng còi xe là họ đi nép sát vào lề đường.
    1
    • Thích
    • Phản hồi
    • 2 năm
    • Xứ Thượng
      Ngày xưa, thấy người dân bản địa này cũng sờ sợ... Sau 75, đi làm gặp gỡ nhiều với họ mới thấy tính chân chất hiền lành rất thân thiện gần gũi.
      1
      • Thích
      • Phản hồi
      • 2 năm
  • Bùi Thế Diệu
    Đi đứng có hàng lôi, rất văn minh, nề nếp
    1
    • Yêu thích
    • Phản hồi
    • 2 năm
  • Quynh Bui
    Câu đầu quên rồi chỉ nhớ Những người thượng xếp thành hàng một Chân bước đều vẻ mặt lặng thinh Người vác cuốc kẻ đeo dành Cùng nhau đến chợ bán cành củi khô Sách học vần ngày xưa
    1
    • Thích
    • Phản hồi
    • 2 năm
  • Thi Duyen Nguyen
    Fép tắc....kg cần học cao...hiểu rộng như sinh viên bây chừ....
    1
    • Thích
    • Phản hồi
    • 2 năm
  • Xuân Hồng Lê
    Em nho nhung nam bao cap di lam , co May co Nguoi dan toc , em cu theo hoi May co : Em yeu anh noi lam sao , roi ... gheo nhau , zui zui ...
    1
    • Haha
    • Phản hồi
    • 2 năm
  • Phạm Thuy Huong
    Sự tàn phá thiên nhiên của con người ...thật đáng sợ...Mất đi đại ngàn xanh thẳm là cũng dần mất luôn những nền văn hoá bản địa truyền đời của những người dân tộc thiểu số...thật tiếc nuối...ngậm ngùi...Cám ơn anh XT nha...bài st rất...hoài niệm.
    1
    • Thích
    • Phản hồi
    • 2 năm
    • Đã chỉnh sửa
  • Quế Hồng
    Một chút hoài niệm về những năm 60 khi ấy phi trường Phụng Dực còn rất hoang vu . Sáng sáng từng đoàn người gùi nông sản thu được đi qua ngã phi trường rồi ra Hoà Bình , tay còn cầm theo một khúc cây để gạt cỏ thành đường đi ...Từ xưa họ vẫn đi như vậy im lặng lầm lũi . Bây giờ hình ảnh này không còn nữa thành ra nhìn lại cách đi hàng một lại thấy hay !
    1
    • Thích
    • Phản hồi
    • 2 năm
    Xem thêm 4 phản hồi
  • Ánh Bình Minh
    Lần đầu tiên thấy đàn ong đóng khố mới lạ lẫm làm sao
    1
    • Haha
    • Phản hồi
    • 2 năm
  • Ly Thao Yen
    BuÔn KLI cÁch BuÔn HÔ khỏang 3km có còn không em.
    • Thích
    • Phản hồi
    • 2 năm
    • Xứ Thượng
      Buôn này ở xa Bmt quá nên em không biết... em chỉ nhớ có buôn Trinh vì được thầy dẫn đến cứu trợ buôn bị cháy do chiến tranh.
      • Thích
      • Phản hồi
      • 2 năm
  • Akela Dã Quỳ Vàng
    Họ đi hàng một vì đi rẫy rừng gặp thú dữ khg nguy hiểm ,thứ hai là tất cả đường trong rừng rẫy đều là đường mòn nhỏ,hình thành tính cách luôn ,họ ra chợ cũng vẫn đi như vậy,dqv sinh ra và lớn lên ở bmt nên mình giống người thượng luôn,giờ này vẫn uống … 
    Xem thêm
    1
    • Yêu thích
    • Phản hồi
    • 2 năm
    • Đã chỉnh sửa
  • Akela Dã Quỳ Vàng
    Trái cơm nguội rừng, mới hái ở. Buôn căm leo nè
    Không có mô tả ảnh.
    1
    • Thích
    • Phản hồi
    • 2 năm
    • Xứ Thượng
      Đúng là hoa quỳ vàng của xứ ban mê rồi...
      • Thích
      • Phản hồi
      • 2 năm
  • Thiên Phú
    Ý thức bản năng rất tuyệt
    1
    • Haha
    • Phản hồi
    • 2 năm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét