Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Buôn Ma Thuột, Tây Nguyên, Vietnam

Thứ Hai, 30 tháng 5, 2016

Trò chơi ngày xưa... THIÊN ĐÀNG - ĐỊA NGỤC

Trò chơi ngày xưa...
THIÊN ĐÀNG ĐỊA NGỤC HAI BÊN
Cách đây vài mươi năm nơi các làng quê Xứ Đạo, bọn trẻ con vẫn còn chơi cái trò gọi là Thiên Đàng Hỏa Ngục. Hai đứa đứng đối diện cầm tay giơ cao thành một cái vòm, những đứa còn lại rồng rắn vịn vai nhau vừa khom lưng dậm chân bước qua vừa đọc mấy câu đồng dao thế này:
“Thiên Đàng Hỏa Ngục hai bên
Ai khôn thì dại ai dại thì khôn.
Đêm nằm nhớ Chúa nhớ cha
Đọc kinh cầu nguyện nhớ cha linh hồn.
Linh hồn phải nhớ linh hồn
Đến khi gần chết được lên Thiên Đàng”
Khi vừa đọc dứt câu “được lên Thiên Đàng” thì cái vòm ấy cụp xuống để chia thành hai bên, bên qua được thì lên Thiên Đàng còn bên chưa qua thì xuống… Hỏa Ngục, tức bị thua ! Cả bên được lên cũng như bên thua đều cười hỉ hả vì đó chỉ là trò chơi và chúng có thể tiếp tục chơi cái trò này bất cứ lúc nào. Đối với bọn trẻ con đó chỉ là một thứ trò chơi, dù lên Thiên Đàng hay xuống Hỏa Ngục cũng chẳng nghĩa lý gì...
(Trích trong bài "Thiên đàng hỏa ngục hai bên" của Phùng Văn Hóa đăng trên http://www.trungtammucvudcct.com/)
...
Ai khôn thì lại ai dại thì qua
Đêm nằm nhớ chúa nhớ cha
Đọc kinh cầu nguyện kẻo xa linh hồn
Linh hồn phải giữ...
Thằng Tâm mới đọc đến đó thì bọn trẻ dàn ra. Ở khi đất này bọn trẻ đã chế biến một thứ trò chơi của hầu hết trẻ con miền Nam với bài hát đọc được như trên. Đó là trò chơi "Bắt linh hồn" theo thằng Phước hoặc giản dị hơn, cứ lấy theo câu đầu của bài hát như con Nhạn đề nghị, trò chơi "Thiên đàng địa ngục hai bên".
Thiên đàng địa ngục hai bên
Ai khôn thì lại ai dại thì qua
"Này Tâm, dại thì qua cái gì mày?" Thằng Phước hỏi, và chưa kịp để thằng Tâm suy nghĩ trả lời, nói tiếp:
"Dại thì xa chứ?"
"Xa cái gì?" Thằng Tâm cãi.
"Xa địa ngục chứ xa cái gì nữa!"
"Vậy mày nói xa địa ngục là dại à? vì như thế bài hát nói "Ai khôn thì lại Thiên đàng và ai dại thì sa Địa Ngục".Vậy ai cũng khôn chứ có ai dại!"
......
"Thưa ông Thiên đàng là gì ạ?" Nhạn đành phải hỏi câu hỏi của Phước.
Ông lão chưa biết trả lời sao thì Tâm đã đọc mấy câu hát.
Đêm nằm nhớ chúa nhớ cha
Đọc kinh cầu nguyện kẻo xa linh hồn
Linh hồn phải giữ linh hồn
Đến khi…
Cả bọn – kể cả Ái – đồng thanh:
Đến khi gần chết được lên Thiên đàng
Cả bọn im lặng. Nhạn liếng thoắng:
"Thiên đàng ở đâu hở ông?"
Tâm không mong gì ông lão trả lời nên hát lại:
Thiên đàng, Địa ngục hai bên
Ai khôn thì lại ai dại thì qua
"Qua cái gì mày? xa chứ, bắt tao chữa lại mãi sao? Nghe đây:
Thiên đàng Địa ngục hai bên
Ai khôn thì lại ai dại thì ra”
Bấy giờ ông lão mới lên tiếng như trở lại điệp khúc:
"Khôn cái gì? Dại cái gì?"
Nghỉ một lát lão tiếp:
"Địa ngục với Thiên đàng ở đâu mà chẳng có.”
...
(Trích đoạn trong truyện ngắn "Thiên Đàng Địa Ngục Hai Bên" của nhà văn Nguyễn Đức Sơn đăng trên trang Sài Gòn Di Sản)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét