Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Buôn Ma Thuột, Tây Nguyên, Vietnam

Thứ Tư, 6 tháng 10, 2021

NÊN EM MỀM NHƯ... CÁI GÌ ĐÂY? *Phạm Hoài Nhân

 

24 tháng 7, 2019 
Đã chia sẻ với Công khai
Công khai
May mà có em... đời còn dễ thương...
(Còn Một Chút Gì Để Nhớ- Phạm Duy phổ nhạc theo thơ Vũ Hữu Định)
NÊN EM MỀM NHƯ... CÁI GÌ ĐÂY?
*Phạm Hoài Nhân
Không cần phải nhắc hay khen Còn chút gì để nhớ nữa, vì đó đã là bài thơ, ca khúc tuyệt vời sống mãi trong lòng nhiều người. Thế nhưng có một câu trong bài hát - bài thơ này khiến tui có một chút phân vân. Đó là câu:
"Nên em mềm như mây chiều trong"
Xét trong nguyên khổ thơ thì ý thơ tuyệt hay:
Em Pleiku má đỏ môi hồng
Ở đây buổi chiều quanh năm mùa đông
Nên tóc em ướt và mắt em ướt
Nên em mềm như mây chiều trong
Riêng ở câu cuối, có cảm giác như "Nên em mềm như mây chiều" là đủ ý rồi, thêm chữ "trong" không bổ nghĩa thêm cho mềm chút nào. Vì nhịp điệu của bài thơ và của bài hát nên ở đây cần có thêm một chữ, và tác giả chọn chữ "trong". Dù sao đi nữa, chữ "trong" cũng không làm bài thơ hoặc bài hát dở đi, và mọi người đều hát như thế suốt bao lâu nay. Tui cũng chấp nhận nghe quen như thế bao lâu nay.
Thế nhưng tình cờ tui đọc một bản viết lại câu này như sau:
"Nên em mềm như mây chiều buông"
Chữ "buông" dùng ở đây có vẻ hợp lý hơn, vì nó là động từ, bổ nghĩa cho mây chiều. So với chữ "trong" là tính từ đối ứng với tính từ "mềm" không có vẻ hợp lý lắm. Thế nhưng điều khiến tui chú ý đến dị bản này là nó không phải do tay bá vơ nào viết ra, mà chính là do... Phạm Duy viết! Dưới đây là lời kể của Phạm Duy trong tập ký Vang vọng một thời của ông:
Chúng ta để ý câu ông viết: "Tôi phổ nhạc ngay lập tức, không thêm thắt hay sửa đổi một chữ nào trong bài thơ".
Điều này khiến tui phải loay hoay đi tìm lại xem bài thơ gốc của Vũ Hữu Định đã viết như thế nào. Và kết quả là sau khi xem xét, đối chiếu nhiều bản thì có bản gốc bài thơ như sau:
CÒN MỘT CHÚT GÌ ĐỂ NHỚ
phố núi cao phố núi đầy sương
phố núi cây xanh trời thấp thật buồn
anh khách lạ đi lên đi xuống
may mà có em đời còn dễ thương
phố núi cao phố núi trời gần
phố xá không xa nên phố tình thân
đi dăm phút đã về chốn cũ
một buổi chiều nào lòng bỗng bâng khuâng
em Pleiku má đỏ môi hồng
ở đây buổi chiều quanh năm mùa đông
nên mắt em ướt và tóc em ướt
da em mềm như mây chiều trong
xin cảm ơn thành phố có em
xin cảm ơn một mái tóc mềm
mai xa lắc bên đồi biên giới
còn một chút gì để nhớ để quên
VŨ HỮU ĐỊNH
Như vậy, câu đúng của nhà thơ Vũ Hữu Định là "da em mềm như mây chiều trong". Câu nhạc của Phạm Duy đã sửa chữ đầu câu thành "nên", đoạn sau giữ y nguyên. Trong các sheet nhạc thời đó còn lưu lại ta đều thấy in đúng y như vậy: "nên em mềm như mây chiều trong".
Còn có vài chỗ thay đổi nho nhỏ giữa thơ và nhạc (cũng có thể là do ca sĩ tự sửa) như: "đi dăm phút đã về lối cũ" thay vì "đi dăm phút đã về chốn cũ", "mai xa lắc bên đồn biên giới" thay vì "mai xa lắc bên đồi biên giới"...
Chắc nhiều người sẽ nói tui tào lao, nói chuyện đã đời rốt cuộc hổng có gì lạ hết. Ừa, tào lao thiệt, nhưng thông cảm đi, cuối tuần nói chuyện cho vui thôi mà ...
Phạm Hoài Nhân
Hoa Huynh My, Bo Dao và 98 người khác
34 bình luận
7 lượt chia sẻ
Thích
Bình luận
Chia sẻ

34 bình luận

  • Thucuc Tonnư
    ... nên em mềm như cây xà ben...!😆😆😆
    4
    • Haha
    • Phản hồi
    • 2 năm
  • Hoan Pham
    Xin góp chút ý thiển ý ! Nên em mềm như mây chiều trôi ! Có lẽ xuôi vần và cũng hợp lý hơn.
    3
    • Thích
    • Phản hồi
    • 2 năm
    • Đã chỉnh sửa
  • Chaihu Hai
    Thỉnh thoảng tôi cũng nghe là mây chiều ...trôi .Ngắm thử mây chiều trôi sẽ cảm nhận đưoc làn da của thiếu nũ tây nguyên ngay .....
    3
    • Thích
    • Phản hồi
    • 2 năm
  • Tieu Hong Pham
    Bài hát này hay đến nỗi người nghe có cảm xúc như mình đang lang thang trên phố núi và nhớ ai đó ... Tỷ thích bài này từ thuở còn đi học .
    2
    • Yêu thích
    • Phản hồi
    • 2 năm
  • Pham Nguyen
    Em cóp cái hình để gởi tặng các bạn NLS Pleiku. Cảm ơn anh
    1
    • Thích
    • Phản hồi
    • 2 năm
  • Yen Pham
    ..... Còn một chút gì để nhớ để quên ....
    1
    • Thích
    • Phản hồi
    • 2 năm
  • Nguyễn Viết Kình
    Hoan hô anh Đạt. Here you are...
    Không có mô tả ảnh.
    2
    • Yêu thích
    • Phản hồi
    • 2 năm
  • Thanh Phan
    Thế hệ tụi mình chắc không ai không biết bài này ha anh Đạt
    1
    • Thích
    • Phản hồi
    • 2 năm
    • Xứ Thượng
      Em nhận xét rất chính xác... một phần vì các quán cà phê thời bấy giờ luôn biết bài nào đang ăn khách, đó e,Thanh Phan
      1
      • Thích
      • Phản hồi
      • 2 năm
  • Bình Trần
    Thượng Xứ, cậu làm tớ nhớ tới trại hè Nha Trang 73. Một kỷ niệm với N.😭.S, em đơn vị Pleiku với tớ có nhiều điều không quên. Dĩ nhiên hai đứa có hát bài này. (Dù tớ không là lính)
    2
    • Thích
    • Phản hồi
    • 2 năm
    • Xứ Thượng
      Dễ bị kỷ luật quá đi.... sang trại khác chơi... liều ghê !!
      • Thích
      • Phản hồi
      • 2 năm
    • Bình Trần
      Xứ Thượng, thì bị thầy Liêu ban kỷ luật bắt tội 10g khuya còn hai đứa ngồi ngoài gốc cây nói chuyện không về trại của mình. "Rất trong sáng mà đâu có tội gì." Hôm sau ra ban kỷ luật tớ nói vậy.
      1
      • Yêu thích
      • Phản hồi
      • 2 năm
  • Thuphong Nguyen
    Nghe bài này lại gợi nhớ đến Pleiku với bao nhiêu kỷ niệm❤.
    1
    • Yêu thích
    • Phản hồi
    • 2 năm
  • Võ Cúc Bmt
    Em Banme má đỏ môi hông"
    2
    • Wow
    • Phản hồi
    • 2 năm
    • Xứ Thượng
      Vi phạm bản quyền... nặng nề, nhưng dễ thương!
      1
      • Thích
      • Phản hồi
      • 2 năm
  • Bạch Yến
    Còn chút gì để nhớ không người ơi, những ngày tháng xa xưa ấy .. ..
    1
    • Thích
    • Phản hồi
    • 2 năm
    • Xứ Thượng
      Bây giờ mất dần những cảm nhận về một phố núi đơn sơ gần gũi... rồi e.Bạch Yến.
      1
      • Thích
      • Phản hồi
      • 2 năm
  • Nhãn dán Meep Meep, a round yellow head with heart eyes and a open mouth smile
    1
    • Thích
    • Phản hồi
    • 2 năm
  • Hung Kieu
    Đây là một bài hát thuộc nằm lòng của những người lính mà gót giầy botte-de-saut lỡ vướng phải màu đất đỏ xứ Pleiku.
    Nó phải có một chút vướng víu kỷ niệm thì mới sâu sắc và nhớ lâu.
    Năm 1973, sau một thời gian ở vùng 1, tôi hoán chuyển về Sài gòn. Nằm đợi máy bay quân sự ở phi trường Đã Nẵng gần một tuần mà không có phi vụ nào để về Sài gòn vì ảnh hưởng bởi cái hiệp định “Paris mắc dịch” đã cắt giảm viện trợ quân sự. Có súng, có máy bay, có xe tăng mà không có đạn, không có xăng thì bọn chúng tôi giống như những thằng bù nhìn giữ dưa mà thôi.
    Tôi bèn tính kế khác, có giang một phi vụ lên phi trường Cù Hanh Pleiku rồi tính tiếp.
    Vừa đặt chân xuống phi đạo, đạn pháo của đối phương đã rót dồn dập xuống phi trường.
    Tôi đã phải chịu một trận pháo kích dài nhất lịch sử đời lính từ 10:20 sáng kéo dài tới 17:00 chiều chưa dứt.
    Cứ đứng nhìn những cụm khói đen của đạn pháo ngày càng gần tới vị trí của mình mới thấy sự nguy hiểm cận kề. Mà có phải nó nổ từng phát một đâu? Lửa khói cứ bùng lên loạn cào cào.
    Cuối buổi chiều, tôi được một chiếc xe Jeep chạy ngang cho có giang vù ra phố khỏi vòng nguy hiểm.
    Họ bỏ tôi xuống trước cửa một trại lính để vào xin tạm trú qua đêm. Tâm trạng bơ vơ như bị đem con bỏ chợ thật ngán ngẩm!
    Hình như đó là một trại gia binh hay trại tiếp nhận tân binh gì đó nên có sẵn mấy cái giường sắt nhà binh để trống. Thôi trước mắt coi như tạm ổn đi.
    Cuối dãy nhà là một căn phòng của gia đình người phụ trách. Tôi đã được thấy ở đó một “Em Pleiku má đỏ môi hồng”.
    Trời sinh mà! Con gái mà thấy con trai lại hay đi ra đi vào chải đầu kẹp tóc làm tôi muốn chết điếng. Nhưng sự dày dạn cũng giúp tôi tới gần để hỏi thăm vài câu cho phải phép.
    Nhưng em ơi! Đời trai sương gió sống nay chết mai, chỉ dám đứng xa xa mà chiêm ngưỡng đoá hải đường chớ nào dám tơ tưởng tới chuyện chi khác?
    “Em Pleiku...” của tôi chỉ một thoáng vậy thôi, nhưng mỗi lần nghe bài hát nầy cất lên tôi lại...nhớ!
    Bây giờ xin nói về suy nghĩ của ông Phạm Hoài Nhân về cái mây chiều trong.
    Theo thiển nghĩ, chữ TRONG không thừa chút nào trong câu thơ của Vũ Hữu Định.
    Mây chiều thì cũng có nhiều dạng: Âm u, nặng hơi nước chuyển mưa hay trong trẻo.
    Những áng mây chiều trong trẻo sẽ nhẹ nhàng, trắng muốt như dáng hình của một thiếu nữ tuổi vừa đôi chín đó Ông ạ!
    2
    • Yêu thích
    • Phản hồi
    • 2 năm
    • Đã chỉnh sửa
    • Xứ Thượng
      Hay quá!! Bây giờ em mới hiểu thêm về chữ TRONG trong bài hát... nhờ anh Hung Kieu dẫn em đi qua Pleiku thời chiến tranh đạn lửa...
      • Thích
      • Phản hồi
      • 2 năm
    • Hung Kieu
      Anh chỉ muốn dẫn những đồng môn tốp sau qua những vùng hoa thơm cỏ lạ chớ dẫn vô vùng chiến tranh làm chi?
      Ừ! Thì biết thêm một giai đoạn máu lửa của đất nước lại càng thêm trân trọng những người đã ngã xuống.
      1
      • Yêu thích
      • Phản hồi
      • 2 năm
  • Bo Dao
    Nghêu ngao thời trai trẻ . Thất tình trong mộng ... Để đời bớt lạnh ...
    1
    • Yêu thích
    • Phản hồi
    • 2 năm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét