Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Buôn Ma Thuột, Tây Nguyên, Vietnam

Thứ Năm, 16 tháng 9, 2021

TẢN ĐÀ VỚI RAU SẮNG CHÙA HƯƠNG *Phó Đức An

 

3 tháng 6, 2019 
Đã chia sẻ với Công khai
Công khai
Nếu đi lễ hội, cái ồn ã, xô bồ thô tục sẽ mờ lu đi khi bạn thanh thản thưởng thức bát canh rau sắng. Thấy rằng đất trời vẫn rất thanh khiết trong lành.....
TẢN ĐÀ VỚI RAU SẮNG CHÙA HƯƠNG
*Phó Đức An
Hầu như hội chùa Hương năm nào thi sĩ Tản Đà cũng có mặt. Vậy mà hội chùa Hương xuân Nhâm Tuất (1923), cái nghèo đã trói chân thi sĩ. Không trẩy hội được, ngồi nhà thi sĩ nhớ đủ thứ, đủ chuyện, nhớ đủ kỷ niệm khó quên. Thế là thi sĩ mượn rau sắng để trút bầu tâm sự và cho in lên “báo nhà” tức là “An Nam tạp chí” mà Tản Đà là “tổng biên tập” một bài thơ:
Muốn ăn rau sắng chùa Hương
Tiền đò ngại tốn con đường ngại xa
Mình đi ta ở lại nhà
Cái dưa thì khú cái cà thì thâm.
Báo ra chưa được mấy ngày, Tản Đà nhận được một bưu phẩm. Mở ra là một gói rau sắng chùa Hương còn tươi nguyên. Có điều, chẳng biết là của ai, từ đâu gửi đến. Vì bưu phẩm không có tên người gửi. Địa chỉ cũng không. Chỉ có mảnh giấy gửi kèm theo mấy vần họa lại:
Kính dâng rau sắng chùa Hương
Tiền đò đỡ tốn con đường đỡ xa
Không đi thời gửi lại nhà
Thay cho dưa khú cùng là cà thâm.
Đỗ Tang nữ bái tặng
Nhà thơ bóp trán. Đỗ là họ Đỗ, Tang là cây dâu, nữ là phụ nữ. Thật khiêm nhường. Một cô gái hái dâu. Nhưng lại có tâm hồn thơ, giàu lòng trắc ẩn, tình cảm mặn nồng, với một bài thơ đầy tâm hồn lãng mạn. Tản Đà vận ngay mấy vần cảm tạ, coi người gửi quà cho là một “người tình”... không quen biết. Đó là lời “cảm tạ tri âm” và Tản Đà lại cho in lên “báo nhà”:
Mấy lời cảm tạ tri âm
Đồng bang là nghĩa đồng tâm là tình
Đường xa rau vẫn còn xanh
Tấm lòng thơm thảo bát canh ngọt ngào
Yêu nhau xa cách càng yêu
Dẫu rằng suông nhạt càng nhiều chứa chan
Nước non khuất nẻo ngư nhàn
Tạ lòng xin mượn thế gian đưa tình.
Nguyễn Khắc Hiếu bái tạ
Đỗ Tang chính là Đỗ Thị Khê có biệt hiệu là Song Khê, quê ở Cẩm Khê – Hưng Yên, sinh ra ở Thất Khê – Cao Bằng, làm việc ở Hà Nam. Đây cũng một tâm hồn thơ, rất mê thơ Tản Đà. Về sau bà định cư ở Mỹ và mất năm 1993, thọ 93 tuổi.
Phó Đức An
Bạch Yến, Thanh Lộc Nguyễn và 77 người khác
32 bình luận
2 lượt chia sẻ
Thích
Bình luận
Chia sẻ

32 bình luận

  • Núi Hồn Sông
    Em hỡi có về đến chùa Hương
    Nhớ ăn rau sắng ngon lạ thường
    Với chút mắm cay nghe xé họng
    Dẫu có xa đi vẫn nhớ thương
    1
    • Yêu thích
    • Phản hồi
    • 2 năm
  • Hoan Pham
    Em thì thích thơ nhưng chẳng ai tặng rau nên thơ suốt đời cứ nằm im trong miệng anh ạ !😀😀😀
    1
    • Haha
    • Phản hồi
    • 2 năm
    • Đã chỉnh sửa
    • Xứ Thượng
      Tại thi sĩ lãng tử quá mà... không chịu nhắc rau...chỉ nhắc đến sự cô đơn thì có người cho hạnh phúc... thi sĩ lại chùn chân !!
      1
      • Thích
      • Phản hồi
      • 2 năm
  • Thanh Phan
    Tâm hồn thơ ngày xưa thanh tao ,nhẹ nhàng quá
    1
    • Yêu thích
    • Phản hồi
    • 2 năm
    • Xứ Thượng
      Em nhận xét rất chính xác... "Làm thi sĩ nghĩa là ru với gió
      Mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây
      Để linh hồn ràng buộc bởi muôn dây
      Hay chia sẻ bởi trăm tình yêu mến"... Xuân Diệu
      2
      • Thích
      • Phản hồi
      • 2 năm
  • Ly Trinh
    Em nỏ biết rau này a. Thượng Xứ ạ
    2
    • Thích
    • Phản hồi
    • 2 năm
  • Trần Đình Chỉ
    Món rau sắng này em chưa chộ và được ăn, đọc bài anh Đạt st thật là hay! Cám ơn anh nhiều lắm, chúc anh ngủ ngon.
    1
    • Thích
    • Phản hồi
    • 2 năm
  • Binh Bui
    Món này ngon lắm nhưng hiếm
    1
    • Thích
    • Phản hồi
    • 2 năm
  • Trúc Tài
    Chưa từng thấy và cũng chưa từng ăn , nhưng cũng nhờ anh Xứ Thượng mà em đây nhận được thêm nhiều sự hiểu biết điều hay ý lạ , cám ơn anh nhiều 🙏❤️
    2
    • Yêu thích
    • Phản hồi
    • 2 năm
    • An Trinh
      Trúc Tài nói thay lời chị, cám ơn em 🙏❤️🙏
      2
      • Yêu thích
      • Phản hồi
      • 2 năm
      • Đã chỉnh sửa
  • Quách BằngBmt
    Nghe tên rau nhiều lần nhưng chưa thấy và được ăn lần nào .
    1
    • Yêu thích
    • Phản hồi
    • 2 năm
  • Pham Kim Huong Bmt
    kH. chưa thấy và được ăn lần nào .
    1
    • Thích
    • Phản hồi
    • 2 năm
    • Xứ Thượng
      Khó cho Kh. rồi... làm sao mà về đi lễ hội Chùa Hương... Thôi cứ xem món canh lá sắng ngon ngọt theo tiên sinh Tản Đà vậy. Ngày xưa còn chưa biết nhiều cây lá rừng... Bây giờ nhiều lá cây rừng Xứ Thượng ngon ngọt không thua lá rau sắng như lá bép ngon ngọt như thịt gà... Về Ban mê ăn thử nha Kh.
      1
      • Thích
      • Phản hồi
      • 2 năm
    • Pham Kim Huong Bmt
      Xứ Thượng Kh. cũng chưa bao giờ nghe đến LÁ BÉP...kkkkkk
      1
      • Thích
      • Phản hồi
      • 2 năm
    • Xứ Thượng
      Người lính hay gọi là lá nhíp nấu canh với thịt hộp, ăn vào nhớ mãi... đó Kh.
      1
      • Thích
      • Phản hồi
      • 2 năm
    • San Lê Thị
      Xứ Thượng lá bép còn có tên gọi khác không,mua ở đâu vậy bạn?
      1
      • Thích
      • Phản hồi
      • 2 năm
    • Xứ Thượng
      San Lê Thị Cây rau bép còn gọi là rau bét, rau nhíp, rau lá bướm, rau danh, rau gắm... được ví như "bột ngọt" của rừng...
      Không có mô tả ảnh.
      1
      • Thích
      • Phản hồi
      • 2 năm
    • San Lê Thị
      Xứ Thượng cây lạ quá biết tìm đâu cho ra bạn ơi!
      1
      • Thích
      • Phản hồi
      • 2 năm
    • Xứ Thượng
      San Lê Thị Bán rất nhiều ở Đăk Mil... Hay để Đ. ra dẫn xuống buôn Cô Thôn nếm thử...
      • Thích
      • Phản hồi
      • 2 năm
    • San Lê Thị
      Xứ Thượng vậy mình sẽ tìm hy vọng sẽ có, nghe hay hay ,giống như món đậu bắp ngày trước không biết ăn giờ ghiền rồi...
      1
      • Thích
      • Phản hồi
      • 2 năm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét