Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Buôn Ma Thuột, Tây Nguyên, Vietnam

Thứ Năm, 25 tháng 11, 2021

QUÁN ĐỢI HOÀNG HÔN *Trần Hoài Thư

 

31 tháng 12, 2019 
Đã chia sẻ với Công khai
Công khai
Ban Mê ngày ấy... Quán La Souris Blanche, nằm trên đường Lý Thường Kiệt cạnh ngã tư với đường Quang Trung...
QUÁN ĐỢI HOÀNG HÔN
*Trần Hoài Thư
Khi lên thị trấn miền núi này vào một ngày cuối năm, tôi đã mang theo hình bóng cô độc in trên những con đường rét run hơi lạnh. Đây là một thị trấn lạ. Những vách nhà gỗ thông, những bức tường vôi còn hoen ố bụi bùn đỏ, những người Thượng hay Kinh, những con đường phượng khô hay những con đường thiếu ánh nắng, tất cả như mờ đi trong đôi mắt mỏi. Và bụi đỏ, lớp lớp phủ đầy trời đất và những khóm hoa sứ trắng nỏn như những bông tuyết. Tôi đã có mặt, một thân, một bóng, cô độc trùng trùng.
Chiều nay tôi xuống phố. Cả người rét run vì tôi đã quên mang theo áo ấm. Tôi bất cần, sống mà như không sống, đi mà như không đi, bước mà như không bước, nhưng tôi cũng vẫn chịu thua trước thiên nhiên khắc nghiệt. Chiều nay, người chủ Tây của quán cà phê La souris blanche đã hiểu tôi. Quần áo tôi bám đầy bùn đỏ, những ngón tay tôi vàng khói thuốc. Người chủ Tây đã đến bên tôi rất nhẹ, má trủng và đen, như thể từ xứ Algerie. Bonsoir monsieur. Que voulez vous? Tôi nhìn lên đôi mắt của người khác màu da. Tôi gọi ly cà phê.
Chiều nay tôi được nghe lại một tấu khúc cổ điển và được tưởng tượng qua sách vở những đoạn tả về xứ của mặt trời, về những loài hoa hướng dương, lưu ly thảo, cẩm chướng mà Albert Camus đã viết trong những tác phẩm của ông.
Chiều nay tôi đang đợi hoàng hôn về, hoàng hôn đi và hoàng hôn chết. Chiều nay khí núi đã bốc vào khung cửa kính và tôi khẻ rùng mình. Hơi lạnh đã len vào người, ve vuốt tôi như một lần nào kia. Một lần nào kia. Như quán nào dưới phố. Và ai kia. Bờ vai mềm, mái tóc ngắn, và cả Sài Gòn của tôi.
Sàigòn của tôi. Tuổi trẻ của tôi. Người nào đấy có nghe chăng, chiều nay, nỗi nhớ nhung trùng trùng ngất ngất. Có nghe chăng, hơi ấm xiết lại vòng tay. Có hít hà chăng da thịt lứa đôi để gần thêm một giây cho ngàn trùng xa cách. Người nào đó có nhớ chăng, lệ là lệ, mà lệ theo giòng chảy xuống môi, mà môi cắn môi, môi ghì môi, cho bầm đau một giây mà trăm năm nhớ mãi.
Chiều nay tôi lạc loài như một vì sao côi cút. Hoàng hôn, hoàng hôn. Tôi lại châm mồi thêm điếu thuốc. Quán cà phê trở nên tối sẩm. Những bàn, những ghế, những chai rượu như bức tranh tĩnh vật của Gauguin. Lúc này phải mím môi khinh mạn: Đưa người sao không đưa sang sông. Sao nghe tiếng sóng ở trong lòng…
Hoàng hôn. Tôi đang đợi hoàng hôn. Một ly cà phê nhỏ. Tôi đang uống cho hoàng hôn. Da thịt tôi tràn ngập hoàng hôn. Mắt tôi cũng đầy cả hoàng hôn. Tôi mê thiếp trong hoàng hôn.
oOo
Vài người Tây từ đồn điền trở về. Chiếc xe mang đất đỏ đã đậu ở bên đường. Trên xe những bao cà phê, những nải chuối chồng chất. Những tiếng chào hỏi rộn ràng và họ bước vào trong quán. Người đi đầu tóc bạc như tuyết, khoác chiếc áo blouson màu cứt ngựa, ngậm điếu xì gà. Người đi sau, trẻ tuổi mang chiếc ủng cao. Bonsoir, bonsoir mon ami…Chai rượu chát đỏ, những cốc pha lê, những chiếc khăn bàn trắng. Đêm xuống dần ngoài kia. Ngoài khung cửa kính những chòm hoa sứ đang lay động trong gió. Vài người lính vội vàng bước qua. Tôi mồi thêm điếu thuốc. Gió lộng vào quán khiến tôi phải co ro. Người chủ quán đã biết ý, đóng lại cánh cửa gió. Tôi có thể nghe được tiếng gió đập vào cánh cửa bằng những âm thanh thúc hối, tức bực. Có tiếng chuông đồng hồ điểm. Thời gian đã dậy rồi. Thời gian đang bước đi. Thời gian sắp làm tôi trở thành một tên đàn ông hai mươi ba tuổi.
Tôi nói lầm bầm: Hai mươi ba. Ta đã hai mươi ba tuổi rồi sao. Tôi dí đầu thuốc vào gạt tàn. Dí mạnh, không thương xót.
Đây là một quán xa hương. Một quán Pháp, chứa nhiều gió Đại Tây Dương và Địa Trung Hải. Một quán lạc loài như một cù lao giữa miền nhiệt đới.
Bởi những chủ, những khách đã đến từ phương khác. Còn tôi, đến từ phương này sao lại hiu quạnh như một cù lao?
Merci Monsieur. Người chủ quán nói sau khi tôi trả tiền xong. Tôi lao ra ngoài đêm. Phố vắng ngắt. Đêm nay là đêm giao thừa. Đêm nay là đêm linh thiêng nhất của một dân tộc. Sao tôi lại thui thủi như thế này. Tiếng nhạc từ quán cà phê vọng về. Hình như là bài hát trong La Valse dans l’Ombre. Tôi vẫn bước đi trong khi tiếng gió hú trên những tàn cây cổ thụ. Gió tạt vào mặt tôi. Gió cắt rát da thịt tôi. Đêm nay không có một vì sao nhỏ. Đèn nhà ai đã mờ sau khung cửa. Nơi đó là gia đình là đoàn tụ, là đàn trẻ reo vui, là tiếng than reo tí tách, là nồi bánh trừ tịch, là khói hương ngào ngạt trên bàn thờ. Tôi thèm ly rượu, thèm những viên Binoctal.
Ôi, mùa xuân. Mùa của hy vọng. Mùa của chúc mừng. Còn tôi. Mai này tôi sẽ thêm một tuổi, mà mẹ thà xem như hạt bụi, em thà xem như hơi rượu cay. Tôi là tặng vật của Thượng Đế mà ma quỉ thèm thuồng. Hãy buông thả tôi. Hãy phóng thích tôi. Hãy trả lại quyền làm người về lại cho tôi. Nếu không tôi sẽ làm loạn.
Ôi mùa xuân. Mùa của hy vọng. Còn tôi, đang nhìn quan tài của tôi, bởi vì khi con người hắn không còn được quyền làm chủ đời hắn, thì hắn chẳng khác một thây ma không hơn không kém.
TRẦN HOÀI THƯ
Bo Dao, Ly Trinh và 151 người khác
136 bình luận
6 lượt chia sẻ
Thích
Bình luận
Chia sẻ

136 bình luận

  • Tam Mai Hoang
    Cha Bạch
    1
    • Thích
    • Phản hồi
    • 1 năm
  • Quyen Giang
    Quán này gần nhà em đó anh Đạt
    2
    • Thích
    • Phản hồi
    • 1 năm
  • Bo Dao
    Quán rất vắng ... Chỉ có Tây và dân chơi thời thượng trưởng giả mới vào uống rượu ... ngày xưa ...
    2
    • Thích
    • Phản hồi
    • 1 năm
    • Trần Kim Ngai
      Bo Dao, ba em mỗi Chúa nhật sau lễ hay được ông chủ đồn điền CHPI mời vào quán nầy, đúng như anh nói quán rất vắng, có vài ông Tây thôi.
      3
      • Yêu thích
      • Phản hồi
      • 1 năm
    • Xứ Thượng
      Hồi xưa, thấy mấy ông Tây... cũng không ưa mấy!! Hihi...
      2
      • Thích
      • Phản hồi
      • 1 năm
    • Bo Dao
      Xứ Thượng ... Ngày xưa thấy Tây là ngon lành ... bây giờ hì hì chả có gì ... cũng như nhau ...! Viết nam gặp nhau Cà phê cà pháo ... Mỹ và Tây thì uống rựơu ..,
      1
      • Thích
      • Phản hồi
      • 1 năm
      • Đã chỉnh sửa
      • Thích
      • Phản hồi
      • 1 năm
  • Trần Đình Chỉ
    Đúng vào ngày cuối năm tây, đọc bài này thấy nhiều tâm trạng ghê lắm anh Đạt à; nhứt là câu kết...
    2
    • Yêu thích
    • Phản hồi
    • 1 năm
  • Pham Nguyen
    Lúc còn bé tí em cũng được cùng bố vào đây với ông Trưởng đài Vô tuyến điện .. được uống sữa ..!
    2
    • Yêu thích
    • Phản hồi
    • 1 năm
  • Hoan Pham
    Bài viết hay quá ! Tác giả liên kết những dòng tản mạn thành câu chuyện của một quán caffe nhỏ gợi lại bao nỗi nhớ về một thời ai đã từng sống nơi tỉnh lỵ có nét buồn trầm lặng này.
    3
    • Yêu thích
    • Phản hồi
    • 1 năm
    • Đã chỉnh sửa
    • Xứ Thượng
      Thật ra , rất dễ đồng cảm với cảm giác của một thời trai trẻ mới đến miền đất đỏ... buồn hiu hắt, trầm lặng này!
      2
      • Thích
      • Phản hồi
      • 1 năm
    • Hoan Pham
      Vâng ! Anh nhận xét rất đúng.
      1
      • Thích
      • Phản hồi
      • 1 năm
    • Cam Dao TA
      Xứ Thượng Ban Mê đi dễ khó về
      Vết thương kỷ niệm kinh hoàng Ban Mê ...
      Ngày mười ba tháng đầu năm
      Cuộc đời đảo lộn xứ buồn Ban Mê ...
      3
      • Yêu thích
      • Phản hồi
      • 1 năm
  • Tống Mỹ Linh
    Tôi là tặng vật ma quỷ thèm thuồng ,
    Một chút chua chát đắng cay ...Hay lắm đó anh
    1
    • Wow
    • Phản hồi
    • 1 năm
  • Chaihu Hai
    Tiệm cà phê này bằng gỗ màu nâu sậm , nhìn là biết của người Pháp .Có hàng rào cao, cũng bằng gỗ . Mỗi lần đi học ngang qua đây sợ lắm, vì có mấy con chó Bẹc giê to ơi là to cứ gầm gừ ..như cọp vậy .
    1
    • Yêu thích
    • Phản hồi
    • 1 năm
  • Nguyễn Thái
    Đã mấy mươi năm chừ được đọc bài này sao ký ức xa xưa ngỡ đã chết thật chừ hiên về mồn một thế này ,cảm ơn tg và anh Đat ddaxcho em tìm thấy chút hương xưa
    1
    • Yêu thích
    • Phản hồi
    • 1 năm
  • Tạm dừng file GIF
    File GIF có thể chứa ‎‎‎Thumbs Up, ‎الإبهام‎‎, ‎‎لأعلى‎, okay‎‎ và good‎
    Tenor
    1
    • Thích
    • Phản hồi
    • 1 năm
  • Phuong Giang
    Cám ơn anh Đạt đọc bài này làm gợi nhớ lại Banme và những kỷ niệm một thời để thương để nhớ quán này ở xéo góc đường với tiệm kem Chí Cao cạnh nhà em là tiệm uốn tóc Hồng Kong
    2
    • Yêu thích
    • Phản hồi
    • 1 năm
    • Xứ Thượng
      Tất cả thay đổi theo thời gian... riêng tiệm uốn tóc Hồng Kông vẫn còn hoạt động... 
      Chúc mừng
       nha Phuong Giang!
      1
      • Thích
      • Phản hồi
      • 1 năm
    • Phuong Giang
      Xứ ThượngThượng Cám on anh hiện giờ chỉ còn cô em gái chị kế của Quyên Giang mở tiệm bán cà phê rang ☺☺
      1
      • Thích
      • Phản hồi
      • 1 năm
    • Phuong Giang
      Chúc anh và gia đình năm mới sức khỏe và vạn sự như ý 😄 😄
      1
      • Yêu thích
      • Phản hồi
      • 1 năm
  • Thanh Phong Ngô
    Hay quá! Lâu quá rồi mới đọc lại một bài văn từ như thế!
    1
    • Thích
    • Phản hồi
    • 1 năm
  • Hue Nguyen
    Gần 1975 đổi là quán Uất Kim Hương phải không Anh Đạt ?
    2
    • Thích
    • Phản hồi
    • 1 năm
    • Đã chỉnh sửa
    Ẩn 17 phản hồi
    • Xứ Thượng
      Không phải đâu, quán Uất Kim Hương ở trên đường Hai Bà Trưng.
      2
      • Thích
      • Phản hồi
      • 1 năm
    • Hoan Pham
      Kg phải đâu ! Quán Uất Kim Hương ở đường Hai Bà Trưng còn quán này ngày xưa nằm góc đường Lý Thường Kiệt và Quang Trung em ạ.
      2
      • Thích
      • Phản hồi
      • 1 năm
    • Hue Nguyen
      Cám ơn 2 Anh, chắc em nhớ lộn, vì hùi đó, có 1 đứa con trai học chung lớp E , nhà bạn ý là Quán Uất Kim Hương, hùi đó E và cả lớp cũng théc méc, tại sao 1 thèn con trai lại vào học ở Trường nữ ?
      Bạn tên là Tiến, tụi em hay trêu là Tiến Lùn or Tiến Ù, sau 75 không gặp lại nữa.
      1
      • Thích
      • Phản hồi
      • 1 năm
    • Hoan Pham
      Sở dĩ anh cũng nhớ rất rõ vị trí và tên đường của quán này vì hồi xưa anh cũng có một người thương tại quán đó em ạ.
      1
      • Thích
      • Phản hồi
      • 1 năm
    • Hue Nguyen
      Vậy hả Anh ?
      Mong cho A gặp lại cố nhân nha !
      1
      • Thích
      • Phản hồi
      • 1 năm
    • Hoan Pham
      Họ đã sang sông rồi em ạ ! Thật sự chuyện tình hồi mới lớn cũng chỉ vu vơ và nhẹ nhàng như hương vị caffe buổi sáng thôi em.
      1
      • Thích
      • Phản hồi
      • 1 năm
      • Đã chỉnh sửa
    • Hue Nguyen
      Ngày xưa, tình yêu trong sáng và lãng mạn A nhỉ !
      Hãy giữ nó trong tim như 1 kỷ niệm đẹp nha Anh.
      1
      • Thích
      • Phản hồi
      • 1 năm
    • Hoan Pham
      Đúng vậy và anh luôn sống với những kỷ niệm cho dù kỷ niệm đó buồn đau hay hạnh phúc.
      1
      • Thích
      • Phản hồi
      • 1 năm
    • Hue Nguyen
      E cũng hay Hoài Niệm lắm Anh ạ !
      1
      • Thích
      • Phản hồi
      • 1 năm
    • Nguyễn Hữu Thành
      Xứ Thượng quán này của bạn Anh . học cùng lớp với mình ( cấp 3 BMT)
      1
      • Thích
      • Phản hồi
      • 1 năm
    • Nguyễn Hữu Thành
      Bạn Anh hiện nay bán hàng lưu niệm trên đường lý thường kiệt sau lưng trường dục-anh .
      1
      • Thích
      • Phản hồi
      • 1 năm
    • Hoàng Đình Phương
      Hoan Pham Quán này sau 1975 sang lại cho viên trung úy biên phòng tên Thành (trùm mánh mung), vẫn bán cafe với tên cũ UKH. Vì đổi đời... trở tật nên sau bị nát tan...
      1
      • Thích
      • Phản hồi
      • 1 năm
      • Đã chỉnh sửa
    • Hoan Pham
      Sau giải phóng kg biết bán vào năm nào nhưng sau giải phóng vài năm em có trở lại thì vẫn chủ cũ là anh Phúc anh ạ.
      • Thích
      • Phản hồi
      • 1 năm
    • Hoàng Đình Phương
      Hoan Pham Khoảng 8 năm sau... vì mình có ông chú họ bị cải tạo 8 năm về nhà ở đường Hùng Vương trước cổng Quân y Viện (nay hiến cho các Soeurs làm điểm phục hồi chức năng bệnh nhân). Chủ UKH mới lả tr/úy biên phòng nằm viện ở QYV biết chú mình sắp đi HO nên nhận kết nghĩa (!? )
      1
      • Thích
      • Phản hồi
      • 1 năm
    • Hoàng Đình Phương
      Hoan Pham Nghe nói sau đó anh ta "chồng ăn chả, vợ ăn nem", gia đình tan nát và sang quán... hiện đang bị trọng bệnh.
      1
      • Thích
      • Phản hồi
      • 1 năm
    • Hoan Pham
      Vậy hả anh ? Em kg ngờ chả ,ăn nem lại độc vậy ! Ha.ha...
      • Thích
      • Phản hồi
      • 1 năm
      • Đã chỉnh sửa
    • Hoàng Đình Phương
      Hoan Pham Bởi thế tiếng bắc kỳ nũng nịu: Em chả (chẳng) chịu đâu! Thằng chồng điên tiết: Cứ vậy mà mần, chả với nem gì.
      1
      • Thích
      • Phản hồi
      • 1 năm
  • Ly Trinh
    Hồi xưa em cứ bảo đây là quán rượu của mấy ô tây
    2
    • Yêu thích
    • Phản hồi
    • 1 năm
  • Thu Pham
    Nhắm mắt cho tôi tìm một thoáng hương xưa...
    1
    • Yêu thích
    • Phản hồi
    • 1 năm
  • Từ Vũ
    Ôi một đoản văn tuyệt. vời nặng trĩu ân tình
    1
    • Yêu thích
    • Phản hồi
    • 1 năm
    • Thích
    • Phản hồi
    • 1 năm
  • Jean Maurice
    Yesss dung
    1
    • Yêu thích
    • Phản hồi
    • Xem bản dịch
    • 1 năm
  • Jean Maurice
    Dat oi, Luc xua anh nhó luc 6o có 1 phòng trà gân la sourie Blanche, mot thàng em bi chet vì nó lu dang quang tên gì ai có nhó tên ko?
    1
    • Thích
    • Phản hồi
    • 1 năm
    Ẩn 42 phản hồi
  • Khanh Vuquoc
    Ôi, nhà Ban Mê học Phạm Đình đạt đã đổi tên thành Xứ Thượng từ hồi nào không nói làm mình cứ ngỡ anh ấy giã biệt Facebook rồi chứ...
    2
    • Yêu thích
    • Phản hồi
    • 1 năm
  • Jean Maurice
    Met quá, ,,,toi muôn hôi thang con ông Huân chet vì nõ luu dang trong café ten gì tho. ..!
    1
    • Thích
    • Phản hồi
    • 1 năm
    • Đã chỉnh sửa
    Ẩn 13 phản hồi
  • Vuong Nguyen
    Theo lời kể. của Thày Trần Đắc Hiền,phòng trà bị nổ là
    phòng trà Đalat Flower,hung thủ
    bỏ 2 trái lựu đạn đã rút chốt vào ly nước bưng ra cho khách,ra tới
    Phong nhẩy. hất ly xuông ly vỡ. Lựu đạn bụng chốt là nổ
    1
    • Thích
    • Phản hồi
    • 1 năm
    • Trần Bắc Tiến
      Vuong Nguyen anh lúc đó bố em cũng bị một mảnh lựu đạn găm vào đùi về tới nhà máu chảy ra mới biết đó anh
      1
      • Thích
      • Phản hồi
      • 1 năm
  • Tran Thi Ngoc Diep
    Cam on ban tam anh nay rat nhieu !Biet bao nhieu la ky niem ;Quelle Nostalgie !
    1
    • Yêu thích
    • Phản hồi
    • 1 năm
  • Tran Thi Ngoc Diep
    Quan Souris Blanc chu la nguoi Corse
    1
    • Yêu thích
    • Phản hồi
    • Xem bản dịch
    • 1 năm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét