Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Buôn Ma Thuột, Tây Nguyên, Vietnam

Thứ Sáu, 12 tháng 5, 2017

CÂY ĐẬU RỒNG

Nhớ lắm vườn đậu rồng ở chốn quê...
CÂY ĐẬU RỒNG
...
Vết thương lòng tưởng đâu nguôi ngoai theo năm tháng sống tạm ở xứ người lại vỡ ra, máu sầu lại ri rỉ chảy. Thế mới biết, có nơi nào bằng quê hương của mình, dù nó có khô cằn sỏi đá hay lụt lội mênh mông cũng vẫn là quê hương thân mến. Từ khu vườn nhà nội đến cái bến đậu ghe dưới mé rạch, từ bụi tre tàu đến các ruộng lúa xanh rờn chạy dài mút mắt, từ cái bầu sen mà tôi thường ngồi câu cá rô đến mấy rặng trâm bầu thẳng tắp, con kinh nhỏ lững lờ chảy ngang qua làng, chiếc cầu khỉ chơi vơi bắt ngang qua rạch, bãi cỏ lác xanh um thăm thẳm, mấy cái đìa xanh rì một màu bèo cám ... và bao nhiêu cái khác nữa thật khó mà quên được...
Có lần tình cờ, tôi thấy bán đậu rồng, một loại đậu của quê nhà tưởng chừng như khó mà gặp được trêm đất Pháp. Vài cái đậu loe ngoe được bọc trong giấy kiếng cẩn thận và nhìn giá tiền thì ôi thôi còn mắc hơn cả thịt bò non. Gói đậu rồng đã hơi héo, vài cái đậu đã lấm tấm đen đâu còn vẻ xanh tươi mơn mởn như ngày xưa tôi đã hái trên giàn đậu rồng mọc bừa bãi ngoài sau khu vườn nhà. Tôi mỉm cười nhớ lại, những lần ấy tôi còn chê không thèm hái những trái đã lớn dài mà chỉ chọn những trái vừa độ 1 tấc, dòn rụm ngon lành để ăn với cá bống dừa kho tiêu hay cá rô kho tộ. Tôi hít hà đặt gói đậu xuống vì mắc quá, mùi vị quê hương mà với giá này thì đến cả hai túi cũng lủng hết. Vậy cũng là cho đáng đời tôi. Ngày xưa nơi quê nhà thì chê già chê non, nay ở xứ người thì thèm ơi là thèm, giá có được một trái đậu rồng già mấy đi nữa tôi cũng nhai ngon lành mà!
...
(Trích trong "Cỏ Lác Ao Bèo" của Hà Ngọc Bích đăng trênhttp://daichung.com/93/14_co_lac_ao_beo.shtm)
...
Bắt thăm được lô đất ở khu tái định cư, ông tôi cảm thấy không được hài lòng lắm vì mặt tiền nhà quay về hướng tây. Buổi sáng thì mát, nhưng khi xế chiều thì nắng nóng không chịu nổi. Thấy ông bức xúc, một người bạn vấn kế cho ông là nên trồng một loại cây ngắn ngày nào đó – nhất cử lưỡng tiện – vừa tránh nắng, vừa có trái làm thức ăn. Thế là, ông tôi trồng thứ dây leo là đậu rồng. Chỉ khoảng 4 tháng sau, sân nhà ngoại đã phủ đầy bóng mát, những trái non của đậu rồng màu xanh mơn mởn đong đưa trên giàn, đan xen với những chùm hoa trắng trông cũng rất nên thơ!. Ông vui ra mặt vì vừa có rau xanh để cải thiện bữa ăn, vừa không còn sợ cảnh “nắng quái chiều hôm” nữa.
Theo ông, đậu rồng rất dễ trồng, lại có nhiều chất dinh dưỡng như các acid amin, canxi…v.v…, chế biến được nhiều món ăn ngon miệng. Túng tiền chợ thì đậu rồng sống chấm nước mắm kho quẹt, hay xào mỡ tỏi; rủng rỉnh một chút thì đậu rồng xào tôm thịt, nấu canh chua cá bông lau, hay làm gỏi tôm… Nghe ông kể về món gỏi, tôi “bắt thèm”.
Trước hết, đậu rồng hái trên giàn (hay mua ở chợ, ít nhiều tùy số người ăn) phải lựa trái vừa ăn, màu xanh nhạt (hạt còn non), trái đầy cạnh, tước chỉ, rửa sạch, cắt xéo thành miếng mỏng. Tôm thẻ (khoảng 100 gram), thịt ba rọi (50 gram) luộc chín với nước dừa tươi (pha chút muối cho mặn mòi). Tôm thẻ lột vỏ, thịt ba rọi xắt mỏng. Vắt nước cốt chanh tươi (khoảng ½ chén) trộn ngay với đậu rồng để đậu không đổi màu và ngấm chua. Đổ tôm thịt vào trộn đều với đậu rồng, nêm nếm gia vị vừa ăn, múc ra dĩa. Rắc ít đậu phộng rang giã giập, vài cọng ngò rí, vài lát ớt lên cho có màu sắc hấp dẫn. Thêm một chén nước mắm chanh, tỏi , ớt nữa là xong.
Giờ đây, mỗi lần ăn món đậu rồng, tôi lại bồi hồi nhớ về ông nơi quê nhà với món gỏi “độc chiêu” khó quên.
(Trích theo bài GỎI ĐẬU RỒNG của Hữu Tưởng đăng trênhttp://www.monngonviet.net/)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét