Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Buôn Ma Thuột, Tây Nguyên, Vietnam

Chủ Nhật, 9 tháng 8, 2020

NHỚ RỪNG *Hoàng Minh Sơn

 

9 giờ
Đã chia sẻ với Công khai
Công khai
"Có những nỗi nhớ không mang tên... người ơi!"...
NHỚ RỪNG
*Hoàng Minh Sơn
Hồi nhỏ tôi rất hay vào rừng chơi. Có lẽ bởi hồi ấy trẻ nhỏ không có nhiều chỗ vui chơi giải trí như bây giờ. Nhưng cũng có lẽ bởi hồi đó, ở quê tôi rừng còn rất nhiều. Ngay phía sau xóm nhỏ nơi tôi sống ngày ấy là cả một cánh rừng, chỉ một quãng đường là tới.
Tuổi thơ tôi đầy ắp những kỷ niệm về rừng. Đó là những buổi trưa hè, tôi thơ thẩn trong rừng vầu gần nhà. Những cây vầu to bằng cổ chân, thẳng tắp, cao vút, ngọn lá lòe xòe như cây bút lông tòe ngòi. Lá vầu đan thành một mái vòm xanh biếc. Nắng lọc qua, chiếu từng luồng sáng rực rỡ. Cảnh tượng trông thật đẹp. Tôi bước trên những lớp lá khô xạc xào, lắng nghe tiếng chim “ bắt cô trói cột” lảnh lót. Cái tĩnh lặng của núi rừng khiến tiếng chim càng vang vọng, nghe sao mà khắc khoải. Tôi bỗng thấy xốn xang cả nỗi lòng.
Tôi và lũ bạn thân còn hay rủ nhau trèo lên những cây xau xau tìm bắt sâu cước. Những con sâu to bằng ngón tay, màu vàng, dọc thân có những sọc xanh đỏ, mình tua tủa những sợi lông màu trắng cứng và sắc. Chúng tôi bắt lấy, dùng gai nhọn moi lấy ruột. Ruột sâu cuộn từng búi màu xanh trông như những sợi cước, gỡ ra dài đến vài gang tay. Nghe nói ruột sâu đem ngâm dấm rồi phơi nắng sẽ thành một loại cước dùng để câu cá rất tốt, chưa bao giờ chúng tôi “chế tạo” thành công loại cước đó nhưng cái cảm giác hồi hộp khi mổ sâu, sốt ruột chờ “cước” khô, tiếc rẻ khi “cước” bị đứt thì tôi không thể nào quên được.
Quê tôi ngày ấy còn nghèo. Tôi cũng như lũ bạn hiếm khi được nếm mùi quà bánh. Nhưng bù lại, chúng tôi được hưởng biết bao hương vị của rừng. Hồi đó, sim mọc từng đồi, ổi mọc thành rừng. Còn ven bờ suối thì sung, vả... nhiều vô kể. Những quả sim chín tím mọng, ngọt lịm. Những quả ổi vỏ vàng ối, ruột đỏ hồng, thơm phức. Những quả vả ruột đầy chất thạch đặc sánh ngọt lành, ăn một miếng mát cả gan cả ruột. Rồi nào là quả gắm nướng ăn thơm bùi như lạc, quả dâu da dôn dốt chua, quả bồ quân ngòn ngọt, chan chát…Mùa nào thức ấy. Tất cả là những món quà mà rừng đã ban tặng.
Kỷ niệm về rừng thì nhiều lắm. Nhớ những buổi trưa đi học, chúng tôi cứ la cà, tìm quả chín trong những lùm cây ven đường để ăn. Những chùm quả mâm xôi mọng đỏ, những chùm quả cơm nguội trắng ngần... Cho đến khi nghe tiếng trống mới hớt hơ hớt hải chạy vội tới trường. Lại có những buổi chiều đi chăn trâu, trèo lên đồi hái đầy một bọc sim ổi ngồi ăn. Nhìn xuống, những ngôi nhà nép sau những rặng tre, khói bếp vấn vương trên mái rạ, chợt bâng khuâng, thấy yêu làng quê tha thiết…
Tôi lớn lên, đi xa, thỉnh thoảng mới có dịp về thăm quê. Mỗi lần về lại thấy bao sự đổi khác. Mừng vì làng xóm đã thay đổi nhiều. Nhà cửa đông đúc hơn, to đẹp hơn, có cả những ngôi nhà hai tầng, ba tầng. Đường sá rộng rãi hơn, quang quẻ hơn. Nhưng rừng, rừng đâu hết cả rồi. Những cánh rừng xưa giờ chỉ còn là những quả đồi cằn cỗi, nham nhở cỏ hoang cây dại, như mái tóc của người bị sốt rét. Những mảnh nương xác xơ, lam lũ như những miếng vá trên tấm áo quê hương. Phải chi đó vẫn là sắc màu xanh đằm thắm của rừng thì làng quê sẽ đẹp hơn biết bao nhiêu.
Tôi bỗng thấy thương những đứa trẻ nơi xóm nhỏ. Tâm hồn chúng thiếu vắng một cánh rừng. Rừng của tôi đâu rồi, rừng ơi!
Hoàng Minh Sơn
Hình ảnh có thể có: một hoặc nhiều người, cây, thực vật, trẻ em, ngoài trời và thiên nhiên
Bình Trần, Ly Đinh và 134 người khác
35 bình luận
1 lượt chia sẻ
Thích
Bình luận
Chia sẻ

Bình luận

  • Hơn năm năm lội rừng, rừng đẹp thật nhưng đôi khi cũng...ớn.
    1
    • Thích
    • Trả lời
    • 9 giờ
    • Bạn mình có cả một hành trang núi rừng còn nguyên sơ bí ẩn... và những người đẹp thoáng qua trong giấc mơ tuổi trẻ... ha 
      Bình Trần
      !
      1
      • Thích
      • Trả lời
      • 9 giờ
    • Năm 76 em đi TNXP mới nếm mùi rừng mới nếm được con vằt xuống ruộng mới biết thẽ nào là con đĩa
      1
      • Thích
      • Trả lời
      • 8 giờ
    Xem thêm 5 phản hồi
  • Nhìn ảnh nhớ những ngày đi khai hoang xây dựng đồng ruộng ( năm 1979) quá. Cảm ơn anh Đ nha!
    1
    • Yêu thích
    • Trả lời
    • 9 giờ
  • Hay quá quê em xưa cũng thế nhưng chừ thì xác xơ hiu hắt .....buồn .....
    1
    • Yêu thích
    • Trả lời
    • 9 giờ
  • Tui cũng có nhiều kỷ niệm và nỗi nhớ giống vậy, cám ơn người viết bài này
    1
    • Yêu thích
    • Trả lời
    • 9 giờ
  • Tuổi thơ tôi vẫn ở suối buri cánh rừng ,đồn điền cafe , chân dốc cafe là nhà tôi ,trước mặt nhà là buôn alêa ,sau lưng nhà là trại Mai hắc Đế
    1
    • Yêu thích
    • Trả lời
    • 7 giờ
  • Hay và xúc động quá bác ơi, đọc lại nhớ 1 thời ngày xưa ở quê nhà....
    1
    • Thích
    • Trả lời
    • 7 giờ
    • Lâu ngày rồi mới gặp lại cháu 
      Autumn Ha
      . Chúc cháu vui khỏe hạnh phúc!
      • Thích
      • Trả lời
      • 5 giờ
    • Xứ Thượng
       dạ cháu cảm ơn chú ạh, mà xin lỗi cháu cũng k biết nên xưng chú hay là bác, thôi thì cháu xin gọi chú cho trẻ, cháu mến chúc chú luôn an nhiên, sk và hp để có những bài đăng thật là hay ah!
      1
      • Yêu thích
      • Trả lời
      • 5 giờ
  • Tuổi thơ bạn giống tuổi thơ mình lắm. Mình còn được đi mò hến. Tắm suối ( nhờ vậy mới biết bơi ) và ăn Qủa vải rừng nữa. Thanks bạn đã cho mình nhớ lại kỉ niệm thời thơ ấu.
    1
    • Thích
    • Trả lời
    • 6 giờ
    Xem thêm 3 phản hồi
    • Xứ Thượng
      , hơ hơ anh Đạt hài hước thật chớ, em mắc cười thật ..!
      1
      • Yêu thích
      • Trả lời
      • 44 phút
    • Loan Nguyen
       Không phải cố tình hài hước đâu em. Đi mò trai nhẹ nhàng hơn, nơi dòng sông cạn với những triền đá to nhỏ, con trai thường bám vào kẹt đá với đáy sông. Còn con hến lẫn trong cát giữa dòng sông (nhiều nguy hiểm) thì càng nhiều, có một loại v… 
      Xem thêm
  • Mình ở Hoà Bình..ngày xưa cũng rùng quanh làng. Có rừng trồng từ năm 1953...bốn giờ sáng lũ con gái chúng tôi đi hái nấm ở khu rừng sao ..6g về là mỗi em một rổ. Ngày ấy rừng còn cho nấm các loại ..chiều về thị nhau boi ở hồ trung tâm... nước sạch tro… 
    Xem thêm
    2
    • Yêu thích
    • Trả lời
    • 5 giờ
    • Nhớ một thời, cuộc sống thôn quê còn khó khăn nhưng vẫn đầm ấm, yên vui... Nhất là tuổi thơ vui chơi, giúp việc nhà...
      1
      • Thích
      • Trả lời
      • 5 giờ
  • Chuyện kể hay quá ... nghe mà thèm ăn trái rừng quá đi mất thôi...
    1
    • Thích
    • Trả lời
    • 5 giờ
    • Ngày xưa, dọc suối Bu-ri (Maury) có nhiều cây ổi sẻ ... dĩ nhiên nó không to không mềm như ổi xá lị, nhưng cái vị chua của nó thì rất rừng rất tuyệt... đó e.
      Kim Thịnh Dancer
      .
      1
      • Thích
      • Trả lời
      • 5 giờ
    • Xứ Thượng
       dạ..e cũng đã đc ăn ổi sẻ rùi... trái nhỏ ruột đỏ ngọt ngọt chua chua...
      1
      • Yêu thích
      • Trả lời
      • 5 giờ
  • Nhớ tuổi thơ tôi...! Sau Mậu thân.. PN còn nhỏ mà cũng đã phải qua rừng có cây trám hình anh lính khố đỏ... để lấy củi về cho Bầm nấu cơm. Sau CS nhiều quá.. dân ko dám vào rừng nữa, củi cũng khó khăn... bắt đầu nấu bếp lồ xô... dầu hôi..! Nhớ mùa Trâm… 
    Xem thêm
    1
    • Yêu thích
    • Trả lời
    • 4 giờ
    Xem thêm 2 phản hồi
  • Tạm dừng file GIF
    Tenor
    1
    • Yêu thích
    • Trả lời
    • 4 giờ
  • Cảnh này thấy quen quen
    • Thích
    • Trả lời
    • 3 giờ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét