Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Buôn Ma Thuột, Tây Nguyên, Vietnam

Chủ Nhật, 9 tháng 2, 2020

Có một ngôi trường đầu tiên Nông Lâm Súc Darlac...

Có một ngôi trường đầu tiên Nông Lâm Súc Darlac...
THẦY TÔI DÀNH TRỌN TUỔI THANH XUÂN CHO TRƯỜNG NÔNG LÂM SÚC DARLAC.
*Trần Ngọc Hùng
....Một ngàn lời ca ngợi không bằng một lần cúi đầu chào Thầy Cô.
Chúng tôi đến thăm nhà Thầy vào một buổi chiều Sài gòn chớm đông đầu tháng mười một.
Thầy trò kể cho nhau nghe những kỷ niệm về trường xưa lớp cũ. Tôi hỏi - Thầy ơi, vì sao trên tấm bảng cổng trường mình lại có thêm dòng chữ TRUNG TÂM CANH MỤC SẮC TỘC.
Mắt Thầy trở nên xa xăm, Thầy đứng lên đi vào phòng lúc trở ra trên tay Thầy cầm một xấp hình đã chụp hơn 50 năm qua nhưng vẫn còn được giữ kỹ, giọng chậm rãi từ tốn Thầy kể cho chúng tôi nghe :
Năm 1968 Thầy được phân công lên Ban mê thuột giảng dạy, khi ấy Trường chỉ là Trung Tâm Canh Mục Sắc Tộc, tổ chức dạy những lớp ngắn hạn cho đồng bào sắc tộc về bảo vệ rừng, về kỹ thuật trồng trọt chăn nuôi… Gọi là Trung Tâm nhưng nơi này đúng nghĩa là nơi đồng không mông quạnh hoang vu. Khoảng giữa khu đất được dựng lên một ngôi nhà, lúc bấy giờ nhà trung tâm nhưng nhìn chỉ như một cái kho và nơi đây trường Trung Học Nông Lâm Súc Darlac bắt đầu được hình thành tại mảnh đất này.
Khi ấy Thầy mới hai mươi ba tuổi vẫn còn độc thân. Năm thứ nhất về đây Thầy thấy bối rối và đơn độc vì nơi đây xa trung tâm thành phố khoảng gần mười cây số, khu dân cư gần chỗ này nhất cũng khoảng hai cây số nơi này không chỗ ăn, không nơi ở, không đồng nghiệp mọi sự khởi đầu quá khó khăn.
Giữa năm lớp Tám bạn học cùng lớp rủ tôi đến Trung Tâm Thực Nghiệm thăm nơi ở của nhà bạn cùng khu ở với nhà các Thầy.
Chỉ tay vào ngôi nhà có ô của sổ không khép, bạn tôi vui vẻ nói:
- Nhà của Thầy Lâu đây nè Hùng.
Thầy tôi khi ấy đi vắng, thấy cửa sổ mở tôi tò mò nhìn trước sau không thấy ai nên đi đến nhìn trộm vào phòng Thầy.
Tôi nghĩ Thầy có chỗ ở được cấp đẹp sướng thiệt, đồ đạc trong phòng Thầy sắp xếp tỉ mỉ ,đồ dùng để ngăn nắp sạch sẽ tôi rất thán phục. Mãi sau này tôi mới biết lúc ấy Thầy phải dựa vào sự quen biết để ở nhờ, sau này họ cũng đã giúp đỡ thêm các Thầy khác về đây ở, nơi các Thầy ở không được cấp như tôi nghĩ .
Năm 1970 sau nhiều nỗ lực rồi mọi việc cũng dần hình thành, ngôi nhà Trung Tâm Canh Mục đã trở thành hai lớp học đầu tiên, ngôi trường Nông Lâm Súc Darlac chính thức được thành lập. Một mặt Thầy lo công tác tuyển sinh, một mặt phải lo tìm đủ giáo sư để dạy các môn chuyên môn, lại phải lo nơi ăn chỗ ở cho các Thầy mới. Thầy vừa chân ướt chân ráo về đây tuy đã đi dạy học được một năm ở Bình Dương nhưng công tác quản lý và điều hành một trường học Thầy vẫn phải vừa làm vừa rút kinh nghiệm. Những năm kế tiếp học sinh mỗi năm một đông, nhu cầu nơi học phải được nâng cấp nhưng nguồn kinh phí hạn hẹp, Thầy đã rất vất vả xoay sở cũng may lúc này có các Thầy trẻ về cùng Thầy chung sức lo cho các học sinh. Hội phụ huynh cũng đóng góp rất nhiều công sức và tài lực cho ngôi trường tiếp tay giúp đỡ phối hợp với nhà trường cất nhà cho Thầy cô, tổ chức xe đưa đón học sinh .v.v…
Năm 1972 Thầy có nhu cầu đi học để hoàn thiện chuyên môn nên xin chuyển về Sài Gòn, nhưng những năm sau đó trường Nông Lâm Súc Darlac phải nâng lên thành trường Trung học đệ nhị cấp (trường cấp ba) nên Thầy vẫn phải ở lại trường lo phát triển cấp lớp giúp các học sinh không phải đi sang các tỉnh khác để học tiếp.
Hè năm 1974 Thầy chuyển về Trường NLS Bình Dương vừa đi dạy vừa đi học, bàn giao nhiệm vụ Hiệu trưởng trường đến Thầy Tống Kim Miêng.
Tháng ba năm 1975 G/P Ban mê thuột, từ đấy trường không còn tồn tại. Dạy học ở Bình Dương dù ở xa nhưng trái tim Thầy vẫn để lại Trường NLS Darlac, Thầy lo âu nóng ruột về tình hình Thầy cô, các em học sinh cùng gia đình nhưng không liên lạc được với ai. Mọi việc xảy ra cũng dần theo trật tự biến chuyển của xã hội, Thầy cô tìm các công việc mới, học sinh mỗi người mỗi ngả tìm hướng đi riêng.
Gặp lại Thầy sau 48 năm hình ảnh một người Thầy hiệu trưởng trẻ trung ngày nào không còn nữa. Thầy vẫn nhanh nhẹn quắc thước như thưở nào, ánh mắt Thầy vẫn sáng như xưa nhưng mái tóc Thầy đã bạc trắng như tuyết. Thầy về lại Sài gòn nơi Thầy đã sinh ra và lớn lên, Thầy nói bây giờ sức khỏe kém nhiều không làm dịch vụ chăm sóc cây mai nữa, sống giản dị nơi vùng đất nửa tỉnh nửa quê vui thú điền viên với những giò lan đẹp nhiều hương sắc.
Trang Thao cô bạn cùng lớp hay kể cho tôi nghe về Thầy, Thầy thương học trò của Thầy vô cùng, mỗi khi đến thăm nhà Thầy Cô tiếp đãi ân cần, nồng hậu lắm. Thầy luôn quan tâm lắng nghe, chia sẻ mọi nỗi niềm vui buồn cùng đồng nghiệp, học trò. Đúng vậy khi tôi gặp lại Thầy, Thầy rất cảm động, có những lúc Thầy xúc động nói ngập ngừng, hỏi thăm từng người về cuộc sống, an ủi những bạn khó khăn và chúc mừng những người thành công trong cuộc sống.
Tiễn chúng tôi ra tận cổng, tạm biệt Thầy ra về chờ khi đi gần đến chỗ quanh khuất nhà Thầy, nhìn lại tôi vẫn thấy Thầy lưu luyến đứng nhìn theo.
Thầy lập gia đình hơi muộn, cả quãng đời thanh xuân Thầy đã dành hết tâm trí cho ngôi trường Nông Lâm Súc Darlac. Giờ đây trường không còn, chúng tôi những học sinh của Thầy cũng đã già nhưng vẫn dành một khoảng lớn trong trái tim niềm kính trọng sự khâm phục và lòng yêu thương biết ơn người Thầy hiệu trưởng năm xưa, cùng các Thầy Cô trẻ của trường đã dành nhiều công sức chăm lo cho chúng tôi tự thuở chuẩn bị bước vào đời.
Một lần nữa chúng em xin tri ân các Thầy Cô giáo kính yêu nhân ngày 20/11 hàng năm.
TRẦN NGỌC HÙNG
(Cựu học sinh Nông Lâm Súc Darlac)
Bình luận
  • Đinh Hạnh O MAI TRUONG THAN YEU
    DANG BUON THAT
    ANH XU THUONG OI.

    RAT XUC VE MAI TRUONG
    DU EM LUC DO CON NHO.
    NHUNG TAM.LONG VAN IN DONG TRONG TRAI TIM.🤝🤝🤝🤝🤝 1974 EM CO QUEN CO LUU HOC TRUONG NONG LAM SUC
    1
    Viết phản hồi...

  • Hoai Huong Le Ấn tượng với trường là rùng hoa anh đào màu hồng phai
    1
    Viết phản hồi...

  • Hung Kieu Một bài viết thật xúc động và đáng trân trọng!
    Trân trọng cả người Thầy giáo lẫn người học trò.
    3
  • Tống Mỹ Linh Học sinh trường này ngày xưa mặc áo màu nâu đẹp lắm đó .Em biết anh Nuôi ở đường Lê văn Duyệt bây giờ là đường Xô viết nghệ tĩnh Mấy anh tổ chức đoàn Du ca Lòng Mẹ
    5
    • Nguyễn Hữu Thành Tống Mỹ Linh đúng rồi . Anh nuôi và vợ đã mất.
      3
    • Tống Mỹ Linh Nguyễn Hữu Thành
      Vậy mà anh Bình Trần nói là anh Nuôi đi Mỹ .Mình nhớ năm 77 hay 78 gì đó mấy anh đi hát nhưng bị bắn Anh Tấn còn bị thương cụt một tay và hình như còn bị thương một mắt nữa thì phải
      1
    • Trang Thao Nguyễn Hữu Thành vợ anh Nuôi( Anh Sơn) đã mất, còn anh Sơn hiện giờ ở Mỹ đó chị Mỹ Linh.
      2
    • Nguyễn Hữu Thành Tống Mỹ Linh gia đình anh nuôi thông gia với nhà vợ mình . Còn anh tấn bị mất một tay thì rõ , mắt thì không biết có phải không .
      2
    • Bình Trần Tống Mỹ Linh, có Trang Thao cứu bồ nghe Linh.
      3
    • Bình Trần Tống Mỹ Linh, năm 77-78 làm gì còn du ca Lòng mẹ mà đi hát nữa. Hic.
      2
    • Xứ Thượng Tống Mỹ Linh Theo thầy Nguyễn Giõng "Chiều tối 06 - 11 - 1971, trên đường đi Đạt Lý trình diễn văn nghệ cứu trợ bão lụt Miền Trung do Thầy Thích Quán Chơn, Trụ Trì chùa Đạt Lý tổ chức. Xe LandRover mượn của Ông Dương, Phó Quận Trưởng Quận Bmt, có bảng số nhà nước... nên khi vừa qua khỏi cầu Đạt Lý vài chục thước thì bị bọn du kích CS phục kích, bắn 1 quả M79, chứ không phải B40, vào mép kính xe, theo chiều xéo tứ trái qua phải... Kết quả có 3 người tử vong: Anh Chủ Tịch Du Ca Lòng Mẹ Nguyễn Tri Bình, Nguyễn Đình Cưòng ( Lớp 11 ThBmt); riêng Huỳnh Trọng Đạt (lớp 12 ThBmt)... bị 1 mảnh nhỏ vào não, hôn mê... được chở về SG điều trị nhưng không qua khỏi. Trên xe còn có 9 thầy trò: Thầy Nguyễn Giõng, PCT Du Ca, Nguyễn Thị Đào (nay hình như ở Đà Lạt), Hồng Liên, Nguyễn Xuân Anh (em Đào) Nguyễn Văn Hoàng (HS Trường Trung học Kỹ Thuật Bmt), Nguyễn Đình Tấn, Hoàng Minh Châu, Nguyễn Đình Hiếu (?) còn 1 em nữa thầy không nhớ là Lữ Thành Kiến hay Đỗ Phuớc Long (?) Chí có Tấn bị nặng phải cưa tay, còn lại ai cũng bị thương nhẹ; riêng em Hoàng (không phải DU Ca, đi theo xem văn nghệ) thì không bị gì! Đến nay... đã 45 năm qua, gần nửa thế kỷ, thầy vẫn còn nhớ như in đêm kinh hoàng, bi thảm đó!. Cũng vì biến cố đẫm máu đó, mà buổi văn nghệ vừa mới bắt đầu... bị ngưng lại, không diễn được nữa!!! (Hồi ức đêm diễn kinh hoàng tại Đạt Lý - 6 /11/1971)
      5
    • Tống Mỹ Linh Bình Trần
      Không còn Du ca nhưng mấy anh là thành viên thì mình gọi cũng được mà Đâu ai cấm đâu ???
    Viết phản hồi...

  • Nguyễn Hữu Thành Sau 75 trường đổi là trường trung học nông nghiệp và chuyển về km 10 ql 14.
    1
  • Xứ Thượng Bài viết có nhắc đến Trang ThaoKim Lan...nè!
    1
    • Trang Thao Xứ Thượng dạ bạn học cùng lớp với em. Bài này Trần Ngọc Hùng viết nhờ em đăng trên Fb của em đó anh Đạt. Xin cảm ơn anh chia sẻ.
      1
    • Xứ Thượng Người ta nói "danh sư xuất cao đồ" (thầy giỏi thì có trò hay)... Thật tuyệt vời!
      2
    Viết phản hồi...

  • Vy Xuan Trường NLS trước 75 ở chỗ rừng Sao Quốc lộ 26 gần sát Viện Eakmat ngày nay🙊
    1
  • Phú Hoàng Ngoc Hung Tran Bài viết của bạn bao giờ cũng chất chứa nhiều tình cảm và sự hoài niệm. Đọc bài viết rất xúc động.
    3
  • San Lê Thị Mình biết Thầy Lâu,Thầy rất hiền và rất ...mê lan.Nhớ có lần leo lên cành cây cao để lấy nhánh lan rừng Thầy bị té phải nằm bệnh viện .Mình vào thăm Thầy thấy giò lan thật lớn, thật đẹp treo ở đầu giường (thủ phạm làm cho Thầy gãy chân).
    4
    Viết phản hồi...

  • Phạm Nguyễn Cô thư ký HDim và thầy HT Trần Văn Lâu... sau 44 năm mới gặp lại nhau
    Trong hình ảnh có thể có: 1 người, đang cười, đang đứng và ngoài trời
    5
  • Phạm Nguyễn Cô Thư ký HDim và thầy hiệu phó Mieng Tong... sau 44 năm hội ngộ thật bất ngờ
    Trong hình ảnh có thể có: 2 người, mọi người đang cười, mọi người đang đứng và ngoài trời
    4
  • Hoan Pham Bạn tôi viết hay lắm !
    2
  • Lo Lem Nhắc đến thày Lâu lại nhớ cả thày Tốt nữa. Xuân Đào và Xuân Anh là em của chị Lý trước là hiệu trưởng trường tiểu học Phan chu Trinh.
    2
    • Xứ Thượng Chị Lo Lem có nhận ra thầy Chung Tốt và hai thầy ở trường khác về chơi, lội suối ở Trung Tâm Thực Nghiệm... (ảnh của thầy HT Trần Văn Lâu)
      Trong hình ảnh có thể có: 2 người, mọi người đang đứng và ngoài trời
    • Lo Lem Xứ Thượng Đứng thụt sâu bên phải là thầy Tốt phải không XT, lâu quá rồi không biết có chính xác không?.
      2
    • Xứ Thượng Lo Lem Em post lên thì giỏi, nhưng hỏi đến thì ... không biết!! hiii
    • Lo Lem Khoảng năm 1970 hay 1971 tôi gặp 2 thầy ở khu nhà là Viện Emat bây giờ, lúc ấy 2 thầy là bạn của chị Kim Chi cùng học ở Sàigon.
      1
    • Trang Thao Lo Lem dạ đúng là Thầy Chung Tốt đó chị.
    Viết phản hồi...

  • Cương Lê Tình thầy trò qua cơn dâu bể. Mong được đọc tiếp những ân tình và ký ức của cựu học sinh Trường Nông Lâm Súc Darlac xưa
    2
    • Trang Thao Cương Lê anh Trần Ngọc Hùng bạn tôi có viết những ân tình và ký ức đăng trên fb của tôi vì anh H lúc viết chưa kết nối được Thầy Cô và bạn bè Trường NLS DL. Bình luận của anh khích lệ chúng tôi nhiều lắm. Xin cảm ơn anh, nếu thích anh tìm đọc để cùng chia sẻ với Thầy trò NLS.
      1
    • Cương Lê Trang Thao dạ em là thế hệ sinh sau (1967). Sau năm 1975 gia đình đi KTM nên mới biết vùng đất Ban Mê này. Quả thật bây giờ phải dựng lại ký ức xưa của Ban Mê và lòng người năm ấy nếu không là không còn cơ hội nữa
      1
    Viết phản hồi...

  • An Trinh Xứ Thượng cho chị share nghen 😄
    1
    Viết phản hồi...

  • Nguyễn Dung Em cũng có 1 anh trai học ở trường này
    2
    Viết phản hồi...

  • Thanh Phan Có thời gian mẹ em đấu giá trái cây ở Trung tâm thục nghiệm và đã trúng thầu, hàng ngày vào hái đủ loại trái cây,kể cả mía. Có lần nghe mẹ kể kỹ sư Lâu có con cho Bẹc gie rất lớn bị chiếc trực thăng sà xuống bắt trước mặt mẹ em luôn
    2
    • Xứ Thượng Một trời kỷ niệm ở Darlac với gia đình e.Thanh Phan... từ những đồi cỏ lau heo hút ở Khánh Dương... đến Trung Tâm Thực Nghiệm... rồi quanh thị tứ Ban Mê... tha hồ nhớ nha!
      2
    Viết phản hồi...

  • 1
    Viết phản hồi...

  • Kiều Phong Gần nơi ở ngày xưa của mình Đạt à
    Trong hình ảnh có thể có: 1 người, đang ngồi, xe môtô và ngoài trời
    2
  • Phi Toan Cảm ơn Xứ Thượng đã cho mọi người hiểu biết thêm về các trường học tại BMT trước năm 1975. Có một điều chắc chắn rằng chúng ta đều tự hào đã được thừa hưởng nền giáo dục đầy nhân văn ấy!
    7
  • Ông Bà Nội Em ko học trường Nls nhưng có học với thầy Tống k Miêng,em nhớ lần đầu có tiết học với Thầy .Thầy im im vào lớp viết tên mình lên bảng rồi nói: tôi Tống k Miêng mà mặt lạnh băng,tụi em vừa sợ vừa cười khúc khích,Thầy nạt cười gì tụi em hết hồn nhưng lỡ cười đâu nín được ,kết quả buổi học đầu tiên cả lớp bị quỳ lên ghế trong khi tụi em con gái mặc áo dài chớ,từ đó về sau sợ Thầy gì đâu
    2
    Viết phản hồi...

  • Lo Lem Trang Thao, cám ơn bạn nhé.
    1

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét