"Thả tình theo gió đi hoang
Thả con thuyền giấy xuống ngàn ấu thơ..." (Ra_hoingo.org)
Thả con thuyền giấy xuống ngàn ấu thơ..." (Ra_hoingo.org)
THUYỀN GIẤY TUỔI THƠ
...
Những cơn mưa rào bất chợt trút nước ào ào như người ta làm ghét ấy, tích tắc nước ngập vuông sân, tôi nài nỉ chị cả gấp cho những con thuyền giấy có cánh buồm... để lúc trời tạnh mưa, tôi đem thuyền ra thả trên sân. Con thuyền giấy bao xi măng rất lâu thấm nước cứ nổi lềnh bềnh, tôi dùng tay khỏa nước cho con thuyền chạy tới, miệng reo cười sung sướng. Không thích thả thuyền trên sân phải điều khiển bằng tay mỏi mệt, tôi đem thuyền giấy ra đường cái nước đang chảy, thả xuống rồi chạy theo xem thích thú.
...
Những cơn mưa rào bất chợt trút nước ào ào như người ta làm ghét ấy, tích tắc nước ngập vuông sân, tôi nài nỉ chị cả gấp cho những con thuyền giấy có cánh buồm... để lúc trời tạnh mưa, tôi đem thuyền ra thả trên sân. Con thuyền giấy bao xi măng rất lâu thấm nước cứ nổi lềnh bềnh, tôi dùng tay khỏa nước cho con thuyền chạy tới, miệng reo cười sung sướng. Không thích thả thuyền trên sân phải điều khiển bằng tay mỏi mệt, tôi đem thuyền giấy ra đường cái nước đang chảy, thả xuống rồi chạy theo xem thích thú.
Thuở bé, đi học ở trường tiểu học vào những giờ ra chơi của ngày đông mưa rả rích, chúng tôi thường dùng giấy vở học thắt những con thuyền giấy xinh xinh, hái bông nở ngày đỏ thắm bỏ vào thuyền, ngồi trên thềm hành lang phòng học xem thuyền trôi lơ lửng mà tưởng tượng về những điều xa xôi.
Ngày ấy, lũ trẻ chúng tôi đứa nào cũng biết gấp thuyền giấy. Con gái khéo tay gấp những con thuyền giấy nhỏ xíu. Các nàng gấp vừa xong con thuyền đang ngồi ngắm nhìn thích thú thì bọn con trai lò dò đến gần, nhanh như cắt đưa tay giật phắt con thuyền sải chạy mất tăm. Con gái giận hờn nhanh và cũng nguôi ngoai nhanh như cơn gió thổi. Khi bạn trai giật thuyền giấy đem trả lại thì chiếc thuyền đã ướt bẫy ra, vì “những con ngựa chứng” đem thả thuyền chán chê rồi mới trả lại không một lời xin lỗi.
Cũng có một số nữ sinh nhí có gan, khi bị lũ con trai chơi khăm, giật lấy thuyền giấy đi thả ngoài hầm chứa nước mưa, các cô lần hồi tìm viên gạch bể ném xuống con thuyền giấy làm nước bắn tung lên ướt cả áo quần của “quân ăn trộm”, khiến cho bạn trai vào lớp ngồi run lập cà lập cập.
Tuổi thơ nào cũng có những trò chơi na ná nhau. Thằng nhóc của tôi, chẳng biết ai dạy cũng lần lấy giấy vở học trò gấp những chiếc thuyền giấy, đợi lúc trời mưa, cu cậu cởi hết quần áo chạy băng ra đường cái trước nhà thả thuyền, cười ròn rã dưới mưa. Đến lúc thuyền giấy thấm nước mưa thì cu cậu cũng thấm lạnh, môi tím, hai hàm răng va vào nhau và những ngón tay rúm ró mới phóng vào nhà thay đồ, mãn nguyện.
Bây giờ trẻ con thay những con thuyền giấy bằng những con thuyền nhựa (đồ chơi điện tử), chúng đem thả những con thuyền hiện đại xuống nước, máy nổ lọc ọc, thuyền chạy băng băng trông hấp dẫn vô cùng!
Những người bạn cùng chơi thuyền giấy với tôi ngày xưa giờ đã có cháu nội, cháu ngoại. Mỗi lần bạn bè cùng tôi ngồi nhâm nhi ly rượu đế, nghe tôi kể lại những kỉ niệm ngày xưa, đứa nào cũng cười khật khưỡng: “Hồi nhỏ, lúc nào ông cũng theo chơi với bọn con gái, giống như dân "bê đê", nên trong học bạ, hạnh kiểm của ông luôn luôn được thầy cô phê ngoan hiền”.
(Trích trong "THUYỀN GIẤY" của Trần Quốc Cưỡng đăng trên baoquangbinh.vn)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét