Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Buôn Ma Thuột, Tây Nguyên, Vietnam

Thứ Năm, 23 tháng 6, 2016

ĐÔI CHÂN TRẦN

ĐÔI CHÂN TRẦN
Tôi muốn quên đi tháng với ngày
Cha đi lượm quả ngọt rừng
Cho con đỡ đói qua đêm
Tôi muốn quên đi đôi chân trần
Cha đi lượm từng hạt thóc
Cho con một bữa cơm chiều
Ôi ngày tháng, đôi vai gầy
Run run tựa vào hàng cây
Ôi thời gian, hãy quên đi
Đôi chân cồng kềnh cha đi giữa rừng hoang vu
Lưng cha đi đội nắng gầy
Ôi tóc bạc tựa trăng soi
Cả cuộc đời và cả một đời
Đôi chân trần
(Bài hát ĐÔI CHÂN TRẦN _Nhạc sĩ Y PHON K'SOR)
* Ya Suy thể hiện http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/doi-chan-tran-ya-suy.
Mình không hiểu tại sao tác giả lại muốn quên đi những điều đó. Mỗi lần nghe bài này lại muốn rớt nước mắt, nghẹn đắng trong lòng. Cha tôi cũng vậy, cũng một đôi chân trần, một đôi vai gánh cả gia đình trên vai. Cha không thấy nặng, cũng không mệt mỏi, vì như một ai đã nói " nếu một người xem người mình yêu thương là cả thế giới thì thế giới đó chẳng bao giờ là nặng đối với người đó cả".
Có lẽ người cha nào cũng vậy, cũng âm thầm, cũng mạnh mẽ, cũng hy sinh và quên mình suốt một đời. Những ngày tháng cực khổ trong quá khứ cứ mãi ám ảnh tâm trí tôi với hình ảnh cha lam lũ làm việc, Người đội cả một trời nắng thật to, một trời mưa thật lớn và cả những cơn bão, những trận lũ lụt để che chở cho cả gia đình.
Vậy tại sao phải quên đi?! Tôi càng muốn nhớ để yêu cha nhiều hơn, chăm sóc cha nhiều hơn. Có lẽ cha là người đàn ông con yêu nhất trên cuộc đời này, rồi mới tính đến người đàn ông là chồng con bây giờ! Buồn cười, chẳng bao giờ con nói với cha điều đó, vì mọi lời nói đối với yêu thương là vô nghĩa, đúng không cha!
Hay tác giả muốn quên đi những cơ cực, những mệt nhọc của cha mình, hay ông đau xót khi từng thấy cha mình phải trải qua những tháng ngày khiến ông đau đớn, thương cha ông đến vô cùng. Dù thế nào thì ông cũng sẽ chẳng bao giờ quên được! Và tôi cũng thế thôi!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét