Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Buôn Ma Thuột, Tây Nguyên, Vietnam

Chủ Nhật, 29 tháng 5, 2016

Nhớ về bài học thuộc lòng ngày xưa... BỮA CƠM NGON

Nhớ về bài học thuộc lòng ngày xưa...
BỮA CƠM NGON
Tan buổi học mẹ ngồi tựa cửa,
Mắt trông con đứa đứa về dần,
Xa xa con đã tới gần,
Các con về đủ quây quần bữa ăn,
Cơm dưa muối khó khăn mới có
Của không ngon, nhà khó cũng ngon.
Khi vui câu chuyện thêm dòn
Chồng chồng vợ vợ con con một nhà.
(Tản Đà- Nguyễn Khắc Hiếu)
...
Bữa cơm gia đình năm xưa sao mà đầm ấm hạnh phúc quá. Đây cũng là nơi chúng tôi có được những bài học nhớ đời về đạo hiếu, lễ nghĩa biết kính trên, nhường dưới, biết đối nhân xử thế…Vừa ăn, ông vừa dạy, ở đời con người ta sống được nhờ cái ăn cái mặc, còn một thứ vô cùng quý đó là hạnh phúc: vợ chồng, gia đình, hòa thuận cũng là hạnh phúc…Bữa cơm đầy đủ, vui vẻ đó cũng là một thứ hạnh phúc không thể thiếu sau buổi lao động mệt nhọc. Ngồi lại với nhau ăn cơm nhường nhau từ miếng ăn, gắp miếng ngon cho nhau thể hiện tình thương yêu chăm sóc vô cùng quý giá. Qua bữa ăn, ta cũng đoán được sức khỏe mọi người, đoán được tâm lý riêng tư, biết được ước vọng và mong muốn về tương lai…và có những lời giải đáp thắc mắc hữu hiệu nhất cho con cái.
...
Bữa cơm gia đình vô cùng quan trọng, nó nói lên tất cả từ tình yêu thương đến đạo đức, lòng hiếu thảo, sự chăm sóc, một bài học không thầy mà chỉ có ông ba, cha mẹ anh em dạy nhau, vô cùng bổ ích cho cả đời không sao kể hết.
...
(Trích theo "Bữa cơm gia đình ngày càng hiếm hoi!" của hoidantochoc.org.vn)
*Bài Học Thuộc Lòng trên được trích trong bài thơ :
Cảnh vui của nhà nghèo
Tản Đà
Trong trần thế cảnh nghèo là khổ
Nỗi sinh nhai khốn khó qua ngày
Quanh năm gạo chịu tiền vay
Vợ chồng lo tính hôm rày hôm mai.
áo lành rách vá may đắp điếm
Nhà ở thuê chật hẹp quanh co
Tạm yên đủ ấm vừa no
Cái buồn khôn xiết, cái lo khôn cùng.
Con đi học con bồng con dắt
Lớn chưa khôn lắt nhắt thơ ngây,
Hôm hôm lớn bé sum vầy
Cũng nên vui vẻ mà khuây nỗi buồn.
Nghĩ thiên hạ cho con đi học
Cảnh phong lưu phú túc nói chi!
Những ai bần bạc hàn vi
Lo buồn, đã vậy, vui thì cũng vui.
Tan buổi học mẹ ngồi tựa cửa
Mắt trông con đứa đứa về dần.
Xa xa con đã tới gần
Các con về đủ quây quần bữa ăn.
Cơm dưa muối khó khăn mới có,
Của không ngon, nhà khó cũng ngon.
Khi vui câu chuyện thêm giòn
Chồng chồng vợ vợ con con một nhà.
ăn rồi học, tối qua lại sáng,
ít tiền tiêu ngày tháng thảnh thơi,
Chiều chiều tối tối mai mai
Miễn sao no đủ, việc đời quản chi!
Con nhà khó nhiều khi vất vả,
Ngoài học đường thư thả được đâu,
Khi thời quẩy nước tưới rau
Chợ tan đón gánh theo sau mẹ già.
Việc giấy bút vẫn là đi học
Cảnh gia đình khó nhọc nhường ai?
Ví chăng có chí có tài
Khi nên, trời cũng cho người làm nên.
Khắp xã hội nghèo hèn ai đó
Mẹ thương con thời cố công nuôi.
Những con nhà khó kia ơi
Có thương cha mẹ thời vui học hành!
Cũng chẳng kể thành danh lúc khác
Trời đã cho bước bước càng hay
Nghèo mà học được như nay
Vinh hoa chưa dễ sánh tày cái vui.
Trong trần thế nhiều nơi phú quí
Nỗi buồn riêng ai ví như ai?
Bày ra cái cảnh có trời
Vui buồn cũng ở tự người thế gian.
Tản Đà - Nguyễn Khắc Hiếu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét