Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Buôn Ma Thuột, Tây Nguyên, Vietnam

Thứ Hai, 27 tháng 2, 2017

THI VÀ ĐẬU TÚ TÀI IBM … NHƯNG KHÔNG SUÔN SẺ

Đời học sinh ngày ấy...
THI VÀ ĐẬU TÚ TÀI IBM … NHƯNG KHÔNG SUÔN SẺ
...
Ngày thi Tú Tài (26/6/74) đã xong và cũng sáng này tôi đến nhà bạn Đồng Sĩ Hanh từ giã để vào Đà Nẵng thăm gia đình và... Trình diện nhập ngũ. Thật là buồn khi không có được những phút giây nghỉ ngơi, vui sướng, hãnh diện khi đã hoàn thành kỳ thi đạt yêu cầu và biết chắc rằng mình sẽ đậu, không phụ lòng cha mẹ, ba của bạn Hanh cùng các thầy cô - dĩ nhiên là tôi không dám nghĩ đến chuyện mình sẽ đậu Bình – Mà vào Thủ Đức thì cần gì phải đậu cao.
Chiều ngày 03/7/1974 tôi phải trình diện tại Trung tâm I tuyển mộ nhập ngũ ở Đà Nẵng vì giới hạn của một đời học sinh đã hết. Gần một tuần sau tôi cùng các bạn được chuyển vào Trại Tiếp Nhận trường Hạ Sĩ quan Đồng Đế Nha Trang trên một chuyến bay Caribou quân đội để rồi 6 ngày sau khai giảng khóa 7/74 Hạ Sĩ Quan. Gần một tháng sau tôi mới biết đã đậu Tú Tài hạng Bình. Niềm hân hoan vui mừng như được nhân đôi khi nhận được điện tín, nhưng không phải từ ba mẹ hoặc anh chị nơi tôi ở trọ mà từ một người bạn học láng giềng : Nguyễn Thị Lan Anh (nghe thông báo trên đài phát thanh Sài Gòn rồi đánh điện ngay). Hôm sau và sau nữa điện tín báo thi đậu tới tấp bay vào Quân trường từ ba mẹ, anh chị... làm tôi như lên tận mây xanh (cả khóa học chỉ có tôi và bạn Đặng Hòa ban C của trường Thiên Hựu, Huế đậu tú tài khóa đó). Một cuộc liên hoan ăn mừng hoành tráng tại Câu Lạc Bộ theo cách của lính đã làm bay mất nữa tháng lương ít ỏi của tôi nhưng có hề chi, quá vui mà.
Nhưng đậu thì đậu, còn chuyện khi nào tấm bằng vào được Quân Trường lại là một chuyện khác – CHỜ. Phải hơn một tháng sau nữa tôi mới “CHỘ” được thành quả của mình sau hơn 12 năm sách đèn. Rồi phải làm đơn gởi theo hệ thống Quân Giai về Bộ Tổng Tham Mưu để điều chỉnh “Tài Nguyên Sĩ Quan".
Gởi đơn thì gởi đơn còn học thì vẫn cứ lo học và quyết không thua kém bạn bè. Vẫn tưởng sẽ được gọi về Trường Thủ Đức trong một thời gian ngắn, ai dè chuyện không đơn giản vì khóa 4/74 Sĩ Quan Trừ Bị ngày 16/12/1974 mới khai giảng và qua hệ thống Quân Giai nên có phần chậm trể. Suýt chút nữa là tôi đã ra chiến trường khi khóa 7/74 HSQ đã làm lễ mãn khóa vào đầu tháng 12/1974 nếu như tôi không có cơ duyên gặp được hai người.
Khi nhập khóa 7/74 Hạ sĩ quan tại Đồng Đế tôi đã tình cờ gặp hai người : Đại úy Hà Đại Đức giữ chức vụ Đại đội trưởng - người có quen biết với ba tôi ở Đà Nẵng khi trước; Thiếu úy Cao Thùy Đại đội phó - trước đây là Thủ môn đội bóng học sinh của trường Hàm Nghi Huế... Hai người này đã dành cho tôi những tình cảm đặc biệt cùng tạo mọi thuận lợi, dể dàng cho tôi trong suốt khóa học. Kết thúc khóa học tôi đậu rất cao nhưng đây không phải là nơi để dừng chân, mà là Trường Sĩ Quan Thủ Đức.
Ngày mãn khóa sắp đến - đầu tháng 12- mà tôi vẫn chưa có lệnh trình diện Trường Thủ Đức, anh Cao Thùy cùng đại đội trưởng hội ý để trình Tiểu đoàn trưởng nên giữ tôi và Đặng Hòa lại trường, không cho dự lễ mãn khóa với lý do chờ lệnh của Bộ Tổng Tham Mưu (cũng may là chỉ có hai đứa và việc này là linh động đặc biệt) bởi lẽ nếu dự lễ mãn khóa thì phải nhận và trình diện đơn vị thì lúc đó Trường Hạ Sĩ Quan Nha Trang không còn thẩm quyền với tôi nữa.
...
Chỉ 4 ngày sau đã có lệnh triệu tập tôi và Đặng Hòa trình diện Trường Bộ Binh Long Thành trước ngày 14/12/1974 để nhập học khóa 4/74 SQTB khai giảng ngày 16/12/1974.
Lòng vui mừng phấn khích khi ngày 05/12/1974 tôi và Đặng Hòa nhận được Sứ Vụ Lệnh trình diện Trường Bộ Binh Long Thành từ tay của Thiếu Tá Tiểu Đoàn trưởng cùng lời chúc mừng và đặc biệt tặng tôi 2.000 đồng (lương tôi thời điểm đó là 16.400 đ) thêm phiếu đề xuất lên máy bay Quân Sự tại Phi trường Nha Trang đến Tân Sơn Nhất.
Nhìn Sứ Vụ Lệnh có thời hạn từ 06/12 đến 13/12/1974 những 7 ngày, nhận thấy về Sài Gòn sớm quá, không có bạn bè và trong túi rủng rỉnh chút tiền nên cả hai đứa không lên máy bay mà đi Đà Lạt chơi 3 ngày rồi mới về Sài Gòn.- Thật đáng tiếc lúc đó tôi không hề biết Bùi Văn Lộc, Ngô Đình Lợi, Lê Anh Tuấn, Đồng Sĩ Hanh, Lê Khắc Xinh, Lê Khắc Huệ Đức, Nguyễn Đình ngọc Lân… đang học ở Sài Gòn, nếu không thì tình thế sẽ khác đi.-
Cuối cùng nguyện vọng của tôi cũng đạt được cho dù đã trải qua nhiều truân chuyên và bất ngờ.Năm tháng ở Long Thành cũng đã đi qua và ngày 30/4/1975 lại tới để chấm dứt một đoạn đường phiêu lưu đáng nhớ nhất của một đời trai trong thời binh lửa.
Giữa năm 1976 tôi tình cờ đọc được tờ báo Sài Gòn mà trong đó có một thông tin về việc cấp lại tất cả các văn bằng, chứng chỉ Tú Tài… thời Việt Nam Cộng Hòa với mọi lý do thất lạc (hỏa hoạn, chiến tranh, đánh rơi…) miễn sao chủ nhân nhớ được số báo danh, trung tâm thi, hội đồng thi… và hồ sơ xin cấp phải được gởi thông qua Ty Giáo Dục nơi mà mình đã dự thi. Vì muốn đi học lại nên tôi đã chịu khó, tốn rất nhiều công sức, tiền bạc để ra Huế nộp đơn xin cấp lại Phó bản, trải qua nhiều lần ra Huế chầu chực và mãi hơn … 3 tháng sau mới nhận được phó bản này.
Nhưng mọi nỗ lực đều vô nghĩa khi không có trường nào, kể cả trường Trung Cấp nhận đơn xin học của tôi với một lý do vô cùng đơn giản: Tôi không nằm trong diện đào tạo cán bộ, xin công nhân thì có thể được. Mà vào công nhân thì cần chi đến bằng Tú Tài.
Giờ đây khi nhìn lại Phó bảng chứng chỉ Tú Tài với nỗi niềm xót xa như một gợi nhớ xa xăm một chứng tích, một kỷ niệm của một thời học sinh tươi đẹp đã qua.
./.
(Trích theo "Thi và đâụ Tú Tài IBM … nhưng không suôn sẻ." của HỒ VĂN VINH đăng trên huequochoc6774.)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét