"Em sinh ra trên vùng đất đỏ sương mù, tên gọi là Pleiku..."
THỊ TRẤN SƯƠNG MÙ
Mỗi buổi sáng khi mới thức dậy, tôi rất thích nghe Hương Thủy hát bài Thị trấn sương mù rồi thả hồn mình lãng đãng về với khung trời tuổi thơ.
“ Em sinh ra trên vùng đất đỏ sương mù. Tên gọi là Pleiku. Bình minh lên như bức tranh tuyệt vời. Rừng cao nguyên với rẫy nương rừng đồi. Những buôn làng ấm no vui nụ cười trên môi…”
Tôi sinh ra và lớn lên ở nơi phố núi nhiều sương mù và cây xanh. Bầu trời thì lúc nào cũng một màu trắng đục xam xám và thật thấp tưởng như với tay là chạm phải. Nơi ấy, quanh năm không khí se se lạnh, dường như mùa đông bàng bạc khắp nơi .
Buổi sáng , sương mù giăng khắp lối. Trên con đường đất đỏ đến trường. Chúng tôi co ro trong chiếc áo dài trắng. Bên ngoài khoác áo lạnh, quấn thêm chiếc khăn quàng cổ mà vẫn thấy cái giá rét len vào trong cơ thể. Cái lạnh buốt buổi sáng, cái nắng ấm buổi trưa, cái bụi đỏ trên đường đã quyện vào làm cho chúng tôi trở thành những cô bé má đỏ môi hồng .
Tôi sinh ra và lớn lên ở nơi phố núi nhiều sương mù và cây xanh. Bầu trời thì lúc nào cũng một màu trắng đục xam xám và thật thấp tưởng như với tay là chạm phải. Nơi ấy, quanh năm không khí se se lạnh, dường như mùa đông bàng bạc khắp nơi .
Buổi sáng , sương mù giăng khắp lối. Trên con đường đất đỏ đến trường. Chúng tôi co ro trong chiếc áo dài trắng. Bên ngoài khoác áo lạnh, quấn thêm chiếc khăn quàng cổ mà vẫn thấy cái giá rét len vào trong cơ thể. Cái lạnh buốt buổi sáng, cái nắng ấm buổi trưa, cái bụi đỏ trên đường đã quyện vào làm cho chúng tôi trở thành những cô bé má đỏ môi hồng .
Sương xuống nhiều đã làm ướt mái tóc, thấm đẫm đôi
mắt, dịu dàng tà áo dài trắng và tâm hồn tôi trở nên mềm mại, bồng bềnh như mây...
...
mắt, dịu dàng tà áo dài trắng và tâm hồn tôi trở nên mềm mại, bồng bềnh như mây...
...
Lần ra đi này là lần tôi từ biệt Pleiku mãi mãi nhìn mảnh đất ghi dấu nhiều kỉ niệm của một thời mà nghẹn ngào :
“ Em như chim xa đàn chớp bễ non ngàn hơn một lần gian nan. Trời cao nguyên sương giăng phủ mịt mùng. buồn chia tay nỗ xót xa lạnh lùng.
Nhớ núi rừng, nhớ Pleiku nghe lòng rưng rưng. “
“ Em như chim xa đàn chớp bễ non ngàn hơn một lần gian nan. Trời cao nguyên sương giăng phủ mịt mùng. buồn chia tay nỗ xót xa lạnh lùng.
Nhớ núi rừng, nhớ Pleiku nghe lòng rưng rưng. “
Thành phố tôi đến là một thành phố rực rỡ ánh đèn màu. Một Thành phố luôn sôi động .Những dòng người đông đúc, tấp nập, hối hả. Tiếng còi tàu, ô tô huyên náo… Bỏ lại sau lưng thành phố của tuổi thơ luôn mang nỗi buồn trầm mặc. Tôi bị cuốn hút trong cái hỗn độn của cuộc sống đô thị với bao lo toan bộn bề kinh tế cho gia đình. Tôi không còn có thì giờ để nhớ! Nhưng trong tôi những kỷ niệm của thị trấn mù sương vẫn nằm yên đâu đó...
(Trích đoạn THỊ TRẤN MÙ SƯƠNG của Phương Uyên)
---oOOo---
---oOOo---
Bài hát Thị Trấn sương mù của nhạc sĩ Thanh Sơn.
Em sinh ra trên vùng đất đỏ sương mù, tên gọi là PLEIKU.
Bình minh lên như bức tranh tuyệt vời,
rừng cao nguyên với rẫy nương rừng đồi.
Những buôn làng ấm no vui nụ cười trên môi.
Bình minh lên như bức tranh tuyệt vời,
rừng cao nguyên với rẫy nương rừng đồi.
Những buôn làng ấm no vui nụ cười trên môi.
Em không quên kỉ niệm nhớ mãi trong lòng, đêm hội làng CHƯPRÔNG
Dù xa quê nhưng em vẫn tìm về.
Người yêu ơi hãy giữ nguyên lời thề, giấu bên lòng cánh hoa sim anh tặng cho em.
Dù xa quê nhưng em vẫn tìm về.
Người yêu ơi hãy giữ nguyên lời thề, giấu bên lòng cánh hoa sim anh tặng cho em.
Chiêng, trống, cồng vang dội vui đêm nay.Trai gái làng múa theo bước quay cuồng.
Trời sương lạnh, se lòng cô quạnh những người tha hương.
Trời sương lạnh, se lòng cô quạnh những người tha hương.
Em như chim xa đàn chớp bể non ngàn hơn một lần gian nan.
Trời cao nguyên sương giăng phủ mịt mùng.
Buồn chia tay nỗi xót xa lạnh lùng.
Nhớ núi rừng,nhớ PLEIKU nghe lòng rưng rưng
Trời cao nguyên sương giăng phủ mịt mùng.
Buồn chia tay nỗi xót xa lạnh lùng.
Nhớ núi rừng,nhớ PLEIKU nghe lòng rưng rưng
(http://mp3.zing.vn/…/Thi-Tran-Mu-Suong-Huong-…/IWZDCFI0.html)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét