Hoa xuyến chi mang vẻ đẹp rất riêng... vẻ đẹp của cô gái chân quê, mộc mạc, giản dị, vẻ đẹp của đồng nội.
HOA XUYẾN CHI CỦA TÔI
*Quỳnh Vương
*Quỳnh Vương
Tôi yêu xuyến chi, cánh trắng nhưng không trang nhã chừng mực như một số loài cúc khác, hoa xuyến chi có cái trắng thuần khiết lại thêm chất hoang dại của loài cỏ mọc hoang nên trông có vẻ tinh nghịch, những bông hoa nhỏ nhắn tưởng chừng yếu đuối nhưng sức sống mãnh liệt vô cùng. Người ta không ai trồng xuyến chi, nó tự sinh tự diệt, tự chống chọi với đất đá khí trời cho nên cánh có mỏng manh thì cũng mạnh mẽ lắm, mạnh mẽ đến nao lòng.
Chị cũng giống tôi cũng yêu xuyến chi...
...
...
Tôi thích ngồi trong đám xuyến chi đang độ nở, phóng tầm mắt xâm xấp tầm hoa nhìn biển trắng dợn sóng lạo xạo thêm sắc vàng lại lấp ló mấy chiếc lá xanh non, màu nào ra nấy không lẫn lộn cùng dập dờn cùng tồn tại. Chị hay dắt tôi ngồi trong đám xuyến chi như vậy, thi thoảng kết những vòng hoa, xuyến chi hiu hiu trong gió, hoa trắng bé nhỏ man mát buồn, chắc có lẽ chị nhớ người cũ...
Chẳng hiểu sao người ta hay coi xuyến chi là loài hoa cô độc, tôi thấy xuyến chi thích mọc cùng nhau hơn, như thế người ta mới thấy hết cái đẹp của nó - loài hoa dại. Tôi hồi tưởng những ngày chị ngắt hoa cài lên tóc tôi, gọi tôi công chúa nhỏ, nụ cười chị tinh khôi như cánh hoa xuyến chi, người cũ cũng từng cài hoa lên tóc chị...
Cũng có mấy bận xuyến chi làm người ta phận lòng, nếu ai vô tình bước qua hàng hoa xuyến chi thì những hạt giống sẽ bám đầy trên quần áo, phủi mãi không buông, cứ muốn níu kéo, muốn giữ gìn, lưu luyến...Xuyến chi không có mùi thơm gì đặt biệt ngoài mùi ngai ngái từa tựa với bao loại cỏ dại khác, cái mùi mà chỉ có người đi xa mới thương nhớ gọi về hương đồng cỏ nội, còn ong bướm đôi lúc lại hững hờ với nó. Một bên níu kéo, một bên thờ ơ, có khi vì lẽ đó mà xuyến chi trở nên cô đơn chăng!...
...
...
Quỳnh Vương
+ Trích trên http://blogradio.vn/cafeblog/xuyen-chi-khong-chon-co-don/...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét