Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Buôn Ma Thuột, Tây Nguyên, Vietnam

Thứ Tư, 19 tháng 7, 2017

ÁO DÀI XANH TRƯỜNG BAN MÊ

Trắng áo ai, ta loanh quanh xóm Đạo.
Tìm áo xanh , ta dáo dác Mây Hồng...(Từ Dung)
ÁO DÀI XANH TRƯỜNG BAN MÊ
Năm 1972 là năm bước chân nhỏ bé của tôi - một học sinh mười tuổi vừa hết bậc Tiểu học, tôi bước vào trường Tổng Hợp Ban Mê Thuột. Nhà tôi ở rất xa, mãi tận cây số 5. Lúc ấy, vào mùa thi Tốt nghiệp Tiểu học xong chuẩn bị thi tuyển chuyển cấp, tôi còn rất bé bỏng và quen đi học trường gần. Còn trường xa làm sao tôi đi học được vì bước chân tôi nhỏ bé, vì hoàn cảnh không có phương tiện cá nhân, kể cả chiếc xe đạp. Chỉ một mình mẹ tôi lo buôn bán nuôi ba chị em tôi thì không thể có thời gian để đưa đón con đi học xa, nên tôi không tự tin để đi thi tuyển, tôi đã vò giấy báo thi(may mà không xé bỏ), nhưng đến ngày đi thi, lòng tôi lại náo nức thôi thúc tôi dự thi. Tôi lục tìm lại Giấy báo thi, vuốt thẳng nếp nhăn sau bao ngày nằm im trong ống đựng viết. Tôi đi thi lòng hân hoan lạ... Kết quả, vào trường công Trung học Tổng hợp Ban Mê Thuột, lớp Năm của tôi có mình tôi đậu , các bạn khác học nhiều trường khác như Bán công, ... Một kết quả thật bất ngờ cho tôi và cho trường Tiểu học Lễ Văn lúc ấy, nên cha Tạo là linh mục của Giáo xứ đã thưởng cho tôi một xấp vải xoa Pháp màu xanh để may áo dài, trong khi Mẹ tôi chỉ có thể sắm cho tôi chiếc áo bằng vải Cater. Cho đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ số báo danh 1.116 của tôi và người bạn thân nhất là Lê Thị Dung...
Chiếc áo dài xanh của cha Tạo cho tôi đã gắn bó với tôi suốt quãng đời học sinh Tổng Hợp mãi cho đến khi nó không còn vừa sau này lên cấp III, tôi lại sửa chiếc áo dài ấy thành chiếc áo xanh ngắn cổ trụ và tôi mặc hoài, mặc đến nỗi các bạn gọi tôi là "cô bé áo xanh". Có lẽ vì nó đẹp, vải bền và thời của tôi ít có nhiều áo để chưng diện.
Thế rồi, bước chân nhỏ bé của tôi không quản ngại đường xa, có khi được đi nhờ xe (...) , có khi tôi lội bộ một ngày mười cây số lượt đi, lượt về đến trường suốt những năm tháng dài để theo đuổi chuyện học hành. Giờ nghĩ lại sao mà giỏi thế, đường đi học vừa xa, dài lại dốc chứ không bằng phẳng.
...
Bên cạnh kỷ niệm về thầy cô, trong tôi còn có những ấn tượng tốt về một thế hệ học sinh thời Tổng hợp, lúc đó tôi còn là lớp nhỏ đệ thất, đệ lục, tôi thấy các anh chị lớp trên sao mà mẫu mực chỉnh tề từ tác phong đồng phục trở đi, tôi cứ thấy ngưỡng mộ họ. Còn trong lớp 6/7 Pháp văn của tôi, tôi còn nhớ ngồi gần, chơi thân và khó quên với các bạn như: Minh THủy, Tuyết Oanh, Lan Chi, Ngọc Mai, Lê Văn La Vâng, Lê Ngọc Bình Minh, Trương Đình Quốc Thăng, Tạ Chí Nhẫn, Huỳnh Minh Sơn... lúc này, lớp tôi học ở dãy phòng số 1, bên phải nhìn từ hướng văn phòng nhà trường.
Năm 1973, Trường phát hành quyển kỷ yếu mà mãi sau này chúng tôi vẫn còn lưu truyền và nhớ mãi.
...
Nguyễn Thị Hồng Trang
(Trích đoạn trong "KÝ ỨC VỀ NGÔI TRƯỜNG THÂN YÊU" của Nguyễn Thị Hồng Trang đăng trên Kỷ yếu Nắng Ấm Sân Trường)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét