Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Buôn Ma Thuột, Tây Nguyên, Vietnam

Thứ Ba, 28 tháng 4, 2015

Dọc theo suối Ea Tam... GIÁO XỨ KIM MAI


Lúc đầu, nơi đây được gọi là Cổng số 1, nằm cách trung tâm Ban Mê Thuột, cách nhà thờ chính tòa độ 1 km về hướng Nam theo quốc lộ 14, đường đi Quảng Đức, Gia Nghĩa. Giáo dân nơi đây là những người Bắc Việt di cư vào cùng một lần với khu Suối Đốc học. Nhưng không theo một trại định cư nào như Kim Châu, Hà Lan… họ tập trung về nơi đây sinh sống và làm ăn. Thời gian đầu, tiên khoảng những năm 1967 –1969, Hội đoàn legio Mariae giáo xứ Thánh Tâm thường xuyên xuống thăm viếng và dạy giáo lý cho trẻ em tại nhà ông Cung, một giáo dân trong khu vực. Lúc này, vì chưa có nhà thờ, nên bổn đạo thuộc khu vực Cổng số 1 tham gia sinh hoạt tại nhà thờ Quân Đội.
Sau một thời gian định cư, giáo dân một ngày một đông hơn, cùng với một số gia đình đến từ khu định cư Kim Châu, Kim Phát ra lập nghiệp, việc tính đến xây dựng một ngôi nhà thờ cho bổn đạo Cổng số một là cần thiết.
Mới đầu, Tòa giám mục tính mua lại khu đất rẫy của dòng Vinh Sơn, nhưng đây là khu đất nằm dưới thung lũng. Phía trên đồi thì đất của dòng Lasan. Vì không muốn một nhà thờ, một giáo xứ nằm trên đất của nhà dòng, nên bổn đạo khai khẩn đồi còn lại, (Đất nhà thờ Kim Mai ngày nay) bắt đầu san đồi, bang đất xây dựng nhà thờ.
...
Ngày 13.6.1969, Đức Giám mục bổ nhiệm Linh mục Joachim Nguyễn Đức Oánh về nhận Xứ, tiếp nối công việc còn dở dang, và cha Joachim Nguyễn Đức Oánh là linh mục Tiên khởi của Giáo Xứ. Ngài đặt tên giáo xứ là Kim Mai, tên ghép của hai Giám mục Paul Seitz Kim giáo phận Kontum và Phêrô Nguyễn Huy Mai, Giáo phận Ban Mê Thuột.(Theowww.gpbanmethuot.vn)
KỶ NIỆM NGÀY XƯA ẤY
Mình là 1 cậu bé hiếu động từ nhỏ!
Năm 1964, khi đó 5 tuổi, mình theo mẹ đi chợ, vì mải ngắm con công ở phố, mình đã lạc mẹ.... được một bác trai ở phố cho về ăn uống rồi tìm mẹ giúp. Sau đó bác dẫn đi và gặp mẹ mình đang thất thểu tìm con, và mình lại đoàn tụ với gia đình.
Mậu thân 68, cách mạng đánh mạnh ở miền Nam, người dân đi sơ tán. Có anh thanh niên 16 tuổi đến ở trọ nhà mình. Đêm đêm anh ấy thường ngồi hát cải lương. Nghe hát vài lần, mình đã thuộc nằm lòng bài "võ đông sơ, bạch thu hà"....
Mình là chuyên gia bắt chim non. Hồi học lớp nhất (bây giờ là lớp 5) giúp lễ cho cha Nguyễn Đức Oánh, Cha sở giáo xứ Kim Mai, ăn ở nhà cha. Vì vậy mình hiểu tính cha rất rõ, thấy cha lên xe jeep đi công tác, là mình leo lên nóc nhà thờ, lấy đá đập vỡ ống thông gió, lật ngói tìm tổ chim. Chim non 3 hoặc 4 con ít khi sống được với mình quá hai ngày. Có lần cha xứ than là mái nhà thờ kỳ này dột quá, mình lẳng lặng không nói gì...
Cha bảo với mình: "Con nên đi tu, vì trong đó toàn là những em ngoan, học giỏi của các giáo xứ trong địa phận Banmêthuột".
- Nhưng nhà con nghèo, không có tiền ăn...
- Cứ đi đi , cha sẽ giúp!
Thế là mình đi. Môi trường mới, mình còn e dè thời gian đầu. Khi quen rồi, mình ra đổ đốn; vi phạm nội qui chủng viện, nói chuyện riêng, đọc truyện... trêu chọc bạn bè vào những giờ cần thinh lặng, tuần nào không bị quỳ thì tuần đó ăn không ngon, ngủ không yên...
Khi các cha họp bình xét cuối năm học, mình run bần bật vì nghĩ sẽ bị "rìa". Nhưng Chúa thương, năm học mới mình vẫn đi chủng viện. Mình tự hứa sẽ giữ gìn tốt nội qui chủng viện. Nhưng hứa chỉ là hứa, rồi đâu lại hoàn đấy. Với 7 cuốn truyện "Cô gái Đồ Long" mượn được, mình chỉ tốn có 7 ngày đêm để đọc hết. Từ đó hình ảnh Trương Vô Kỵ cứ theo mình suốt.....
1975, rời chủng viện, nhưng mình học được 1 phương châm sống: đã làm gì thì mình phải cố gắng hết mình và thành công sẽ đến.
Vũ Quang Minh


1 nhận xét:

  1. Thời gian legio Mariae giáo xứ Thánh Tâm xuống dạy giáo lý chỉ có thể từ năm 1963 trở về trước. Vì từ năm 1964 từ giáo họ Tân Lập, tôi đã được đi dự thánh lễ Chúa Nhật tại nhà thờ Quân Đội (lúc ấy gọi là Ban Mê Thuột 2) và học giáo lý tại đây.

    Trả lờiXóa