Hoa đẹp nhưng sao chóng tàn, như tình cảm con người vậy...
HOA PHÙ DUNG
Loài hoa này sớm nở tối tàn nên bị mang bao nhiêu tiếng không hay: Nào là bị gán cho các cô gái xinh đẹp nhưng đỏng đảnh, dễ thay lòng đổi dạ; nào là bị coi như biểu tượng của sự thay đổi khó lường "Sáng nắng chiều mưa buổi trưa gió bão"...
Thật tội cho một loài hoa đẹp!
Đó là ý nghĩa con người gán cho nó thôi, chứ thực ra Phù Dung đẹp lắm. Buổi sáng, hoa trắng muốt một màu thanh khiết...Đến trưa thì dần dần đổi sang màu hồng đậm.
Cái màu hồng cứ rõ dần, sẫm dần, xâm lấn dần các cánh hoa
Đến chiều tối thì cả bông hoa là một màu hồng, nhưng nhạt dần vì đã hết nắng...
Đến chiều tối thì cả bông hoa là một màu hồng, nhưng nhạt dần vì đã hết nắng...
Rồi hoa rũ xuống, tàn lụi...
Kết thúc cuộc đời ngắn ngủi của một loài hoa đẹp!
Kết thúc cuộc đời ngắn ngủi của một loài hoa đẹp!
---o0o---
...
Mong manh là dáng muôn đời,
Phù dung thoáng một bóng người xa xăm...
Phù dung thoáng một bóng người xa xăm...
Danh pháp của phù dung là Hibiscus mutabilis, gần với loài thuộc họ Hibiscus là hoa mộc cận (Hibiscus syriacus - râm bụt), nên một số người đã nhầm hoa mộc cận với phù dung. Rõ ràng, tuy có cùng họ Hibiscus nhưng hoa mộc cận không đổi màu, còn hoa phù dung thì đổi màu ba lần trong ngày.
Buổi sáng hoa phù dung trắng băng trong làn hơi sương, buổi trưa hoa như say nắng phớt hồng đôi má, buổi chiều hoa đượm hồng tỏa hết tinh anh và lặng lẽ rũ cánh khi hoàng hôn vừa tắt.
Do đặc tính ấy, mà người ta ví phù dung với dòng chảy vô thường, chóng tàn phai của kiếp người. Phù dung thường được trồng ở chùa, và các nhà sư vẫn luôn ngắm hoa này để quán chiếu vô thường.
Do đặc tính ấy, mà người ta ví phù dung với dòng chảy vô thường, chóng tàn phai của kiếp người. Phù dung thường được trồng ở chùa, và các nhà sư vẫn luôn ngắm hoa này để quán chiếu vô thường.
Cũng có người không thích sự đổi màu của phù dung mà bảo đó là vẻ đẹp dễ nhạt phai của người con gái. Các nhà nho xưa quan niệm “tạo vật đố toàn”, “hồng nhan đa truân”, nên thường khi khát vọng hoá thân của đời hoa, dù đã dài hơn một giấc chiêm bao nhưng vẫn bị cho là bạc bẽo, ngắn ngủi. Lòng trời còn đổi thay như mây cuộn, mưa mù, huống hồ trách chi hoa trắng hồng cho hết nhẽ.
Ai đã ví kiếp phù dung cho bóng hồng vất vả, mà vẫn đứng giữa vườn nhắc nhớ những cảm thương. Hoa hữu sắc cũng là hoa vô sắc, dẫu đổi màu - không sắc khác gì nhau, bởi bao hỷ, nộ, ái, ố, thương đau, nào ai biết cuộc đời mình phía trước…
(Trích theo Hoa Phù Dung của Thích Thanh Thắng đăng trên http://phatgiaoaluoi.com/)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét