Phiêu bạc cuộc đời phong ba
Nhớ thương về kỷ niệm ngày qua ...
Nhớ thương về kỷ niệm ngày qua ...
TUỔI HỌC TRÒ (tiếp theo)
*Hương Han
*Hương Han
Nhưng cũng chỉ mới học được mấy tháng, bố tôi lại thuyên chuyển về Ban mê thuột. Tôi tiếp tục nửa năm học lớp 10, lớp 11 và 12 ở trường Trung học Tổng hợp Ban mê thuột.
Chỉ gần ba năm học, đã có bao kỷ niệm đẹp của tuổi học trò. Nhớ những lần cùng các bạn đi tìm đá Hoa Cương, Thạch Anh, Huyền Vũ cho giờ Vạn vật. Nhớ những lần cùng làm bích báo. Rồi làm thiệp xuân mang đến từng lớp bán lấy tiền gây quỹ. Ngày ấy, chưa có máy vi tính và máy in như bây giờ, một anh lớp trên đã vẽ thiệp trên giấy stencil và chúng tôi quay roneo. Thế nhưng, cũng đã được các bạn trong trường ủng hộ rất nhiệt tình. Nhớ những buổi tập hợp xướng Ly rượu mừng, Hè về, Đà Lạt trăng mờ… Và tập hoạt cảnh Con đường cái quan. Nhớ những buổi biểu diễn văn nghệ tại rạp Thăng Long và hát cho Cây mùa xuân chiến sĩ…
Tôi cũng nhớ lắm những buổi picnic cùng Thầy, cô và các bạn của tôi
Mùa hè cuối năm lớp 11, được chọn đi dự trại hè Nha trang. Phương tiện di chuyển là xe GMC. Mọi người cùng đứng trên xe , ca hát và trò chuyện suốt đoạn đường dài.
Trại hè chỉ vài ngày ngắn ngủi, nhưng thật vui. Chúng tôi đã thi thố văn nghệ cùng các trường bạn ở Nha Trang, Đà Lạt. Được khen thì nhiều nhưng, cũng vì cái tội nghịch phá của tuổi học trò, tôi đã bị cô giáo Đà Lạt mắng một trận nên thân.
Trại hè chỉ vài ngày ngắn ngủi, nhưng thật vui. Chúng tôi đã thi thố văn nghệ cùng các trường bạn ở Nha Trang, Đà Lạt. Được khen thì nhiều nhưng, cũng vì cái tội nghịch phá của tuổi học trò, tôi đã bị cô giáo Đà Lạt mắng một trận nên thân.
Thi Tú tài, tôi đậu, nhưng đậu không cao. Các bạn tôi vào Sài gòn, lên Đà Lạt học Đại học. Còn tôi ở lại và thi vào trường Sư phạm.
Trường tuy nhỏ và tôi chỉ học chưa xong năm thứ nhất, nhưng đã để lại trong tôi thật nhiều nỗi nhớ. Từng gương mặt thầy cô, bạn bè vẫn luôn hiện hữu trong tâm tưởng. Và, cho đến tận bây giờ, tôi vẫn không quên Đêm không ngủ ở trường. Chúng tôi đã hát suốt đêm ấy. Từ nhạc du ca của anh Nguyễn Quyết Thắng, Lê Nguyên Hòa đến nhạc Phạm Duy, Phạm Đình Chương. Rồi Lê Uyên Phương…và còn nhiều nhiều nữa.
Trường tuy nhỏ và tôi chỉ học chưa xong năm thứ nhất, nhưng đã để lại trong tôi thật nhiều nỗi nhớ. Từng gương mặt thầy cô, bạn bè vẫn luôn hiện hữu trong tâm tưởng. Và, cho đến tận bây giờ, tôi vẫn không quên Đêm không ngủ ở trường. Chúng tôi đã hát suốt đêm ấy. Từ nhạc du ca của anh Nguyễn Quyết Thắng, Lê Nguyên Hòa đến nhạc Phạm Duy, Phạm Đình Chương. Rồi Lê Uyên Phương…và còn nhiều nhiều nữa.
Tôi yêu các ngôi trường tôi từng theo học. Tôi kính trọng các thầy cô giáo đã dạy tôi. Tôi thương mến tất cả các bạn của tôi. Yêu lắm tuổi học trò.
HƯƠNG HAN
(Hàn Liên Hương Bmt 74)
(Hàn Liên Hương Bmt 74)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét