Thời gian trôi qua mau chỉ còn lại những kỉ niệm...
TUỔI HỌC TRÒ
*Hương Han
*Hương Han
Bố tôi là một công chức, phải thuyên chuyển luôn. Vì thế, tôi đã sống ở nhiều nơi, học ở nhiều trường khác nhau.
Tôi được sinh ra ở Đà Lạt. Hơn một tuổi, gia đình tôi chuyển về Phú Phong, Bình Định. Năm lên bốn, tôi theo bố mẹ lên Ban mê thuột sinh sống.
Lúc ấy, nhà tôi ở Suối Đốc Học. Gần nhà có ông giáo Châu, nhận dạy vỡ lòng. Thế là bố mẹ gửi tôi sang học với thầy. Tôi bắt đầu làm quen với các chữ cái a, b, c từ đó. Những ngày mưa, sau khi học xong, tôi được thầy cõng trên vai, đưa về trả cho bố mẹ.. Còn nhớ một lần, thầy thưởng cho tôi tấm vé số (đã dò rồi, không trúng).Tôi, một con bé bốn tuổi, chẳng biết phân biệt tiền và vé số, nên đã ra quán bánh kẹo gần nhà để mua kẹo bằng tờ vé số ấy. Bà bán hàng vẫn vui vẻ đưa kẹo cho tôi và nhận tờ vé số. Về nhà, mẹ thấy tôi có kẹo, hỏi ở đâu ra? Tôi kể lại và mẹ vội vã mang tiền ra trả cho bà hàng kẹo.
Rồi gia đình tôi dọn lên đường Nguyễn Tri Phương. Tôi được cho vào học mẫu giáo ở trường Vinh Sơn. Cô giáo của tôi lúc bấy giờ là cô Phượng và cô Láng. Tôi yêu cô giáo của tôi lắm. Ngày nào cũng đòi bố mẹ đưa đến trường thật sớm để vào lớp nói chuyện với cô trước khi học. Còn một lý do khiến tôi mê trường Vinh Sơn là vì tôi thường được phát cho một khúc bánh mì có kẹp sữa bột để ăn sáng.
Chia tay các soeur và các cô giáo trường Vinh Sơn, tôi thi vào trường Nguyễn Công Trứ và trải qua những năm học tiểu học ở ngôi trường thân thương này.
Cô giáo đầu tiên của tôi ở trường Nguyễn Công Trứ là cô Tĩnh và cô giáo dạy tôi lớp cuối cùng, trước khi tôi rời trường là cô Ngọc Anh.
Ở trường Nguyễn Công Trứ, tôi có nhiều kỷ niệm. Nhớ lắm khi cùng bạn hái những dái mít non, chấm muối ớt, vừa ăn vừa hít hà. Nhớ những lần ra chơi, chen nhau thò tay qua hàng rào kẽm gai mua xi rô đá bào. Nhớ cùng nhau chơi u, bịt mắt bắt dê, chơi chồng nụ chồng hoa...Nhớ những khi được mặc váy xanh, áo trắng tay phồng đi diễn hành...Nhớ cô Hiệu trưởng Nguyễn thị Trang. Nhớ bài hát "Tết Trung thu rước đèn đi chơi, em rước đèn đi khắp phố phường...." được phát ra từ chiếc loa sắt của trường. Nhớ cây đa già trong sân trường. Nhớ nhiều...nhiều nữa.
(còn nữa)
Huong Han
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét