Vang trong nỗi niềm nhung nhớ
Có ai đi thương về trường xưa... (Trường cũ tình xưa)
Có ai đi thương về trường xưa... (Trường cũ tình xưa)
TUỔI HỌC TRÒ (Tiếp theo)
*Hương Han
...
Hết những năm tiểu học, tôi thi vào lớp đệ Thất trường Trung học Tổng hợp Ban mê thuột.
*Hương Han
...
Hết những năm tiểu học, tôi thi vào lớp đệ Thất trường Trung học Tổng hợp Ban mê thuột.
Đậu rồi, tôi vui mừng lắm. Được mặc áo dài đi học, thấy mình chững chạc hẳn. Thế nhưng, chỉ mới học có vài tháng thì bố tôi chuyển đi làm việc ở Pleiku.
Mẹ con tôi khăn gói theo bố. Tôi vào trường Nữ trung học Pleime. Phải làm quen với thầy cô và bạn mới. Trường tôi ở trên đồi. Trước khi vào trường, từ đường cái phải đi qua một sân cỏ thật rộng. Nhớ ngày ấy, hay có những chiếc trực thăng đáp xuống đây và chúng tôi phải chạy thật nhanh để không bị sức gió của cánh quạt máy bay thổi đi. Gần trường tôi học, có một thung lũng rất sâu. Mỗi khi có giờ nghỉ, chúng tôi thường rủ nhau xuống thung lũng chơi, hái trâm rừng, hái trái chòi mòi, hái lá sương sâm...
Tôi nhớ lắm các thầy cô giáo của tôi : Thầy Nguyễn Quý Viêm, cô Hà thị Mười Một, cô Trần thị Ngọc Dung...
Nhớ khi trường tổ chức văn nghệ, cô giáo cũng chọn tôi để tập múa bài Dòng sông xanh, nhưng tay tôi cứng ngắc, cô sửa hoài, sửa mãi tôi vẫn không múa được, cô phải chọn bạn khác thế vào. Rồi lớp tôi tập hoạt cảnh, có mặc áo bà ba trắng (vai nữ) và áo dài the đen (vai nam). Tôi về lấy áo dài của ông nội cùng với hai chiếc áo trắng của mẹ tôi cho các bạn mượn. Biểu diễn xong, quần áo lưu lạc, tôi chẳng tìm thấy đâu để mang về trả cho ông nội và mẹ tôi, Thế là bị một trận đòn nên thân.
Nhớ khi trường tổ chức văn nghệ, cô giáo cũng chọn tôi để tập múa bài Dòng sông xanh, nhưng tay tôi cứng ngắc, cô sửa hoài, sửa mãi tôi vẫn không múa được, cô phải chọn bạn khác thế vào. Rồi lớp tôi tập hoạt cảnh, có mặc áo bà ba trắng (vai nữ) và áo dài the đen (vai nam). Tôi về lấy áo dài của ông nội cùng với hai chiếc áo trắng của mẹ tôi cho các bạn mượn. Biểu diễn xong, quần áo lưu lạc, tôi chẳng tìm thấy đâu để mang về trả cho ông nội và mẹ tôi, Thế là bị một trận đòn nên thân.
Lên lớp 8, tôi lại chuyển trường. Lần này là Nữ Trung học Nha trang. Trên đường từ phi trường về nhà, tôi nhận ra rằng thành phố biển này sẽ làm tôi thích, bởi rất sạch, đẹp. Đúng là miền cát trắng.
Trường tôi học toạ lạc ở một khu vực mà xung quanh toàn là những trường học: Trường Trung học Võ Tánh, trường La san Bá ninh, trường Lê Qúy Đôn. Xa hơn một chút là trường Thánh Tâm.
Trường tôi học toạ lạc ở một khu vực mà xung quanh toàn là những trường học: Trường Trung học Võ Tánh, trường La san Bá ninh, trường Lê Qúy Đôn. Xa hơn một chút là trường Thánh Tâm.
Giờ nghỉ ở Pleime thì chúng tôi xuống thung lũng. Còn ở đây, giờ nghỉ chúng tôi ra biển. Chỉ đi dọc con đường bên hông trường, băng qua đường là đến biển rồi. Nhớ mãi lúc chúng tôi chơi đu, khi nhảy xuống, một bạn bị đứt phăng tà sau của chiếc áo dài, nên không dám vào trường học tiếp mà phải về nhà. Nhớ giờ học Lý-Hoá bên trường cũ. Nhớ cô Thư dạy Pháp văn. Nhớ Lệ Hà, Thanh Hà, Hồ Phương, Thu Hải, Mai, Thanh Hoa...
Ở trường Nữ trung học Nhatrang, tôi và các bạn được thầy Hà Như Hy tập cho hoạt cảnh Gánh lúa và khi lên sân khấu, chúng tôi biểu diễn rất thành công. Chị của bạn Tố Anh còn tập cho chúng tôi hát bài Tiếng đàn tôi, không chỉ biểu diễn trong chương trình văn nghệ năm xưa ấy, mà tôi vẫn còn nhớ bài hát này cho đến bây giờ.
Rời Nha trang, tôi trở lại Pleiku học lớp 10.
Nhưng cũng chỉ mới học được mấy tháng, bố tôi lại thuyên chuyển về Ban mê thuột...
...
(Còn nữa)
...
(Còn nữa)
HƯƠNG HAN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét