Ký ức một thời...
NHỚ BÀN ỦI CON GÀ
Đó là chiếc bàn ủi than gắn liền với ký ức tuổi thơ của biết bao thế hệ. Ngày xưa, trong mỗi gia đình trung lưu đều có chiếc bàn ủi than để dùng khi cần. Trên bàn ủi có cần gạt đóng, mở nắp để bỏ than vào bên trong, cần gạt hình con gà nên mọi người quen gọi là bàn ủi con gà.
...
Thú vui ngày thơ của đám con nít đôi khi chỉ đơn giản là ngồi xúm xít bên các bà, các mẹ, các chị xem ủi những bộ đồ, phụ giúp quạt than và thay than mới vào bàn ủi. Những bộ đồ trắng, đen nhánh hay đã ngả sang màu cháo lòng cũ kỹ, sau khi được ủi thẳng thướm tôi đều mê như mới, toát lên mùi than khói nhè nhẹ, không ngái mà thơm lạ!
...
Có người mới sử dụng lần đầu, vụng về quên chưa kịp móc “con gà” để “khóa” lại đã vội nhấc lên, than hồng trút xuống chiếc quần coi như xong... Bởi vậy, xài bàn ủi con gà phải nhớ trước khi ủi quần áo thì “ủi” vào tàu lá chuối cho giảm nhiệt và không bao giờ quên móc “con gà” vào khóa. Với những loại vải khó tính, ny-lon hay chất liệu dễ “quéo” không chịu được nhiệt, má tôi chỉ cách là cắt một miếng lá chuối tươi, trải sẵn lên tấm đòn, khi bàn ủi đã nóng, lấy một tấm mền xếp gọn lại, trải đồ lên, bên trên nữa là miếng lá chuối. Mỗi lượt ủi là bàn ủi “chạm” vào lá chuối nghe xèo xèo, bốc khói, khi lá chuối khô thì thay miếng khác.
...
(Nguồn: baoangiang.com.vn)
...
Thú vui ngày thơ của đám con nít đôi khi chỉ đơn giản là ngồi xúm xít bên các bà, các mẹ, các chị xem ủi những bộ đồ, phụ giúp quạt than và thay than mới vào bàn ủi. Những bộ đồ trắng, đen nhánh hay đã ngả sang màu cháo lòng cũ kỹ, sau khi được ủi thẳng thướm tôi đều mê như mới, toát lên mùi than khói nhè nhẹ, không ngái mà thơm lạ!
...
Có người mới sử dụng lần đầu, vụng về quên chưa kịp móc “con gà” để “khóa” lại đã vội nhấc lên, than hồng trút xuống chiếc quần coi như xong... Bởi vậy, xài bàn ủi con gà phải nhớ trước khi ủi quần áo thì “ủi” vào tàu lá chuối cho giảm nhiệt và không bao giờ quên móc “con gà” vào khóa. Với những loại vải khó tính, ny-lon hay chất liệu dễ “quéo” không chịu được nhiệt, má tôi chỉ cách là cắt một miếng lá chuối tươi, trải sẵn lên tấm đòn, khi bàn ủi đã nóng, lấy một tấm mền xếp gọn lại, trải đồ lên, bên trên nữa là miếng lá chuối. Mỗi lượt ủi là bàn ủi “chạm” vào lá chuối nghe xèo xèo, bốc khói, khi lá chuối khô thì thay miếng khác.
...
(Nguồn: baoangiang.com.vn)
Cái ngày xửa ngày xưa... chỉ nhớ trời còn trăng muộn, mẹ đã cùng con nhóm củi mồi than, hì hụi thổi, hì hụi quạt. Lửa ăn dần từng viên than, phân mười, phân nửa rồi đỏ tươi đỏ rực. Con đi vo gạo thôi! Buổi cơm sáng bình yên với cá cơm khô vùng biển. Rồi lại than đỏ ấy mẹ gắp vào bàn ủi, từng viên sáng rực như lân tinh. Nóng hừng hừng, mặt mẹ mặt con đều bừng đỏ. Rồi một vuông vải trải ngang, ba lấy ra chiếc áo xanh - công nhân, con lấy ra chiếc áo trắng - học sinh, mẹ lấy ra tình sâu tình nặng, ủi qua ủi lại... Thời ấy ai cũng dùng bàn ủi than cả.
(Trích trong "Chiếc bàn ủi chốt con gà một cẳng - như chuyện cổ tích nước Nga xưa - đã theo tôi lớn lên từ tấm bé" của Hạ Đoan đăng trênhttp://thanhnien.vn/).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét