Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Buôn Ma Thuột, Tây Nguyên, Vietnam

Thứ Năm, 20 tháng 11, 2014

CON CHỮ NGÀY XƯA

CON CHỮ NGÀY XƯA
...
Chúng tôi học chung với các bạn người Thượng, người họ luôn có mùi "khét nắng và hôi trâu" nhưng hiền lành và hay làm cho tôi những chiếc xe bằng đất sét, bằng những trái sung rừng.
Hằng ngày chúng tôi chào cờ và hát quốc ca: này công dân ơi quốc gia đến ngày giải phóng...đồng lòng cùng đi,hy sinh tiếc gì thân sống...
Tôi chuyển ra trọ nhà dượng Năm sát quốc lộ, cứ cuối tuần dượng chở tôi về thăm nhà bằng chiếc xe đạp hiệu Urago ... cho đến khi làng tôi có người con trai độc nhất của cụ Hương Bộ mở lớp dạy học, thầy tên Sang, một phòng học là cái "nhà làng" thầy dạy luôn 3 lớp nay kêu là"three in one", học trò là con em trong làng, ngày học hai buổi, chủ nhật chúng tôi được "sổng chuồng" đi chăn bò cho ba sau khi mở cày , ý tôi muốn nói hồi đó đi học rất sợ và kính thầy, ra đường gặp người lớn phải chào hỏi, dẫn giúp cụ già qua đường ,có thể nói về học làm người ,học "công dân giáo dục" rất kĩ, đúng là TIÊN HỌC LỄ,HẬU HỌC VĂN.
Thầy xưa đã là người "thiên cổ" , bạn bè tôi vài người vì ác bệnh ,vì chiến tranh cũng đi vào miền miên viễn, nhưng tất cả luôn giữ cái lề: NHÂN, NGHĨA, LỄ.
Thường muốn đánh giá dân trí của một quốc gia người ta xét nhiều yếu tố nhưng tri thức và đạo đức là hai tiêu chuẩn trên hết, nghĩa là câu châm ngôn: "Tiên học lễ, hậu học văn." Sẽ và mãi đúng cho người có học, cho người vì điều kiện nào đó không được ngồi ghế nhà trường nhưng luôn muốn hoàn thiện nhân cách, tri thức mình trong những môi trường thiếu trường, vắng lớp.
Mỗi mùa tựu trường nhìn học trò vui bước tới trường tôi lại nhớ giọng thầy Nguyễn Văn Phan dạy tôi năm lớp Nhì cất lên trong giờ chính tả của buổi học đầu năm :
"Hằng năm cứ vào cuối thu lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây trôi bàng bạc lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm hoang mang của buổi tựu trường...”
Dòng văn của nhà văn Thanh Tịnh là nhát rìu sắc ngọt chém sâu vào ký ức những ai từng may mắn được cắp sách tới trường, lòng thương nhớ khôn nguôi thuở làm học trò... bạn ơi có phải những ngày đẹp nhất là thời đi học?
Sài Gòn nắng tháng tư.
N.C.M

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét