Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Buôn Ma Thuột, Tây Nguyên, Vietnam

Thứ Sáu, 3 tháng 7, 2015

Trường Nông Lâm Súc ngày ấy... NHỚ MÀU ÁO NÂU

Trường Nông Lâm Súc ngày ấy...
NHỚ MÀU ÁO NÂU
Đã lâu lắm rồi,tôi không còn được mặc chiếc áo màu nâu.Cái màu của đất đỏ bazan,cái màu đặc trưng cho học sinh Nông Lâm Súc trên toàn quốc .Ngày ấy cứ nhìn vào thì ai cũng nhận ra rằng :à đây là các cô,cậu tú nông gia tương lai....
Dạo ấy,chúng tôi học mỗi ngày hai buổi ,lý thuyết và thực hành.Sáng lý thuyết thì chiều thực hành và ngược lại,phải nói rằng: nhà trường rất nghiêm khắc nam thì mặc quần tây đen hay xanh áo sơ mi màu nâu ,bỏ áo vào quần và có dây nịch ,nữ thì quần đen áo dài màu nâu,giờ thực hành thì nữ mặc quần tây , áo sơ mi như nam (bỏ áo ngoài ).Nam thì luôn mang giày bata,nữ thì mang giày vào giờ thực hành tất cả đều đeo bảng tên . Hẳng ngày giáo viên rất nghiêm khắc kiểm tra chi tiết trước khi vào lớp.
Ngoài các môn học toán,lý ,hóa,vạn vật,văn,sử địa,anh,pháp,công dân,triết...còn các môn nông học,lâm học.súc học,công thôn ....Điều khá hay là đa số các môn học đều có thực hành nghiêm túc .
Ngần ấy thời gian bên nhau ...tôi tin rằng khó ai quên được cái màu áo nâu đất đỏ bazan...Cái màu của tình bạn cùng chí hướng,cái màu của tình đồng nghiệp và cái màu của tình thủy chung...Nông-lâm-súc.
( Trích trong Blog's Áo Nâu của Thai Vo )
NỖI NIỀM XƯA THƯƠNG NHỚ.
Hai lăm năm rồi mình lạc nhau
Giờ tìm được bồi hồi sung sướng
Chỉ muốn bay nhanh về gặp mặt
Cô bạn móm xinh thuở học trò
Cô vẫn thế sống đời bình dị
Nhỏ nhẹ nhu mì như con gái
Vẫn nụ cười e ấp, đơn sơ
Chờ đón bạn mừng vui tíu tít
Mắt trong veo háo hức đong đầy
Lấy khoảng trời riêng ta cất giữ
Lần giở tìm bóng cũ hình xưa
Thuở đến trường thơ ngây quá đỗi
Mỗi ngày gặp là thêm lần nhớ
Ta thân Lan nhất trong đám bạn
Cùng với Hoài Hương cặp bài trùng
Ta tếu táo hay bày trò nghịch
Lan khờ khạo làm theo lời xúi
Chọc phá Hoài Hương cười hả hê
Ai bảo xinh yêu sớm một mình
Ta với Lan chả thèm yêu vội
Để thì giờ bắt bướm, hái hoa
Vào rừng đi dạo khi hè đến
Nghe tiếng ve sầu nức nở than
Chiến sự nổ ra mình tan tác
Hết những ngày thơ cả ước mơ
Vào được giảng đường Nông Lâm học
Đứa đi lấy chồng, kẻ tha hương
Người về với đất tìm an nghỉ
Sóng gió cuộc đời mãi đẩy đưa.
Trưa nắng Sài gòn ta tìm đến
Mình gặp nhau rồi thỏa ước mong
Đêm nay không ngủ chong đèn viết
Nỗi niềm xưa thương nhớ vơi đầy.
Trang Thao (thnlsdarlac)
ÁO NÂU XƯA
Lật mở gương xưa
Soi tìm dĩ vãng
Bỗng thấy bọn mình
Giờ nông trại thực hành
Bên liếp đất cằn khô
Áo nâu thấm bết
Mồ hôi bạc trắng
Ngai ngái mùi chua
Tay quyệt trán, anh cười
Cuốc hộ em luống này
Bụng đói mốc rồi đây
Song lại bảo
Ờ... mà sao mình khỏe quá!
PH.(thnlscantho)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét