Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Buôn Ma Thuột, Tây Nguyên, Vietnam

Thứ Tư, 23 tháng 11, 2022

NỖI NHỚ MÙA CÀ PHÊ CHÍN *Huyền Diệu

 

 
Đã chia sẻ với Công khai
Công khai
Vào mùa cà phê, khắp cánh đồng tràn ngập quả mọng chín đỏ, người người tấp nập ra vào thu hái...
NỖI NHỚ MÙA CÀ PHÊ CHÍN
*Huyền Diệu
Tuổi thơ tôi gắn bó với vườn cà phê xanh mướt. Từ nhỏ, tôi đã theo chân bố mẹ lên rẫy, lúc đầu đi chơi, sau để tập làm những công việc của một người nông dân. Lâu dần, bản thân cũng quen với công việc, một buổi đi học, một buổi lên rẫy, mỗi cuối tuần tôi lại cùng bố mẹ ở trên rẫy cả ngày. Suốt những năm tháng ở quê nhà, tôi cảm nhận được cuộc sống của người trồng cà phê vất vả quanh năm với guồng quay công việc hối hả: từ vét bồn, làm cỏ, tỉa cành, tưới nước, bón phân cho đến thu hoạch. Nhưng vất vả nhất có lẽ là mùa thu hoạch, từ khoảng tháng 10 đến tháng 12 hằng năm.
Lúc ấy, những cơn gió thổi rít, trời nhanh tối hơn các tháng, lại còn lạnh nữa. Mỗi ngày thường bắt đầu từ sáng tinh mơ cho đến tận tối mịt mới kết thúc. Mẹ luôn là người dậy sớm nhất nhà, 4 giờ sáng đã lục đục chuẩn bị nấu cơm sáng và đồ ăn trưa mang đi rẫy. Bố thì dậy chuẩn bị bao, bạt hái cà phê, kiểm tra xe cộ và phơi cà phê ở sân. Tiếng loa truyền thanh thông báo tình hình mùa vụ cũng như âm thanh rột roạt từ chiếc cào cà phê của bố và các nhà xung quanh đang phơi loại nông sản tạo nên không khí bận rộn của ngày mùa.
Mùa cà phê đến, cả một vùng rộng bạt ngàn màu xanh của tán lá và những chuỗi trái cà phê căng bóng, đỏ mọng chạy dọc suốt cành dài mang đến một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp. Cảnh đẹp là thế, nhưng khi đến rẫy, mọi người chẳng còn thời gian ngắm nghía mà nhanh tay trải bạt vây kín gốc rồi tuốt những chùm quả chín đỏ.
Trưa đến, chúng tôi ăn cơm ngay tại rẫy, ngồi dưới hố cà phê, bữa cơm nhiều khi chỉ là muối vừng, cá khô nhưng sao tôi thấy ngon đến lạ. Cơm nước xong, dưới bóng mát của tán lá cà phê, vài cơn gió nhẹ lùa qua khiến mọi người chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay. Chợp mắt chừng 30 phút, mọi người lại vội vã kéo bạt đi hái những hàng cà phê tiếp theo cho đến khi trời tối mới ra về. Tôi thích cái cảm giác lâng lâng, vui sướng khi được ngồi trên đống bao cà phê cao ngất chất trên xe công nông do bố lái, hòa vào dòng xe kéo, xe máy, xe công nông cũng đang nối đuôi nhau chở từng bao cà phê từ các vườn, rẫy về nhà.
Ngày trước, bố mẹ tôi cùng người dân trong làng từ các tỉnh miền Trung di cư vào Tây Nguyên làm “kinh tế mới”. Sau khi vào làm công nhân cho nông trường cà phê, tích góp dần rồi mua thêm rẫy. Bởi thế, mùa thu hoạch đến, cùng với hái rẫy của nhà, mọi người lại đồng loạt tập trung đi hái ở các lô của nông trường. Mùa cà phê ở đây vì vậy cũng trở nên rộn ràng hơn bao giờ hết. Tiếng người gọi nhau, chuyện trò, cười nói rôm rả hòa với tiếng rào rào tuốt quả, tiếng cà phê rơi lộp độp trên các tấm bạt trải dưới gốc cây... tạo nên thanh âm đặc biệt của ngày mùa.
Đêm đến, sau một ngày lao động mệt nhọc, nằm ở nhà bao quanh là vườn cà phê xanh mướt, trong bóng tối đen đặc, nghe tiếng côn trùng rả rích và tiếng chó sủa vu vơ ngoài xa, mùi thơm của cà phê chín, mùi ngai ngái của đất thoảng thoảng quanh nhà khiến tôi cảm thấy cuộc sống quá đỗi yên bình. Tôi vẫn nhớ đôi tay của bố mẹ và những người nông dân vào mùa cà phê thường bị mủ cà dính đen kịt, chà rửa rất khó ra, nhưng nó thật đẹp và thân thương đến lạ. Năm tháng qua đi, tôi lớn dần và đi học xa nhà. Những năm cà phê mất mùa, mất giá, mỗi lần về thăm nhà, tôi lại thấy nỗi buồn chất chứa trong ánh mắt của bố mẹ cùng những tiếng thở dài nặng trĩu khi đêm về.
Cho đến tận bây giờ, khi đã lập gia đình và ở xa bố mẹ, mỗi khi gió mùa về, tôi lại có cảm giác nôn nao trong lòng khó tả với nỗi nhớ mùa cà phê chín. Nhiều lúc ngồi quán cà phê, lơ đễnh nhìn ngắm phố phường, nhấp ngụm cà phê mà vị đắng của nó giống như có vị đắng và mặn của mồ hôi, nước mắt của người dân quê tôi vậy. Lúc ấy, tôi chỉ muốn chạy vội về nhà, để tất bật lên rẫy cùng cha mẹ.
Huyền Diệu
*Hình trên báo ảnh Dân Tộc và Miền Núi.
Có thể là hình ảnh về 1 người
Hoan Pham, Phan Nguyen và 108 người khác
31 bình luận
2 lượt chia sẻ
Thích
Bình luận
Chia sẻ

31 bình luận

Phù hợp nhất

  • Đinh Hạnh
    MÙI CÀ PHÊ TAY NGUYÊN
    Nhãn dán Người bạn đầu tiên A mermaid posing as the logo of a brown disposable coffee cup with a tan lid.
    2
  • Nguyên Lê
    Nhớ mùa cà phê chín và những đêm thức trắng đi canh rẫy .Hic hic.
    Xem thêm 6 phản hồi
  • Trần Tố Phượng
    Nhìn quá thích luôn dân bmt mình còn như hỏi ng khác sao ko mê?
    2
    • Xứ Thượng
      Trần Tố Phượng Hồi mới sau 75, đi đâu mấy người ở tỉnh khác cứ hỏi thăm được nhiều cà phê không? Đạt nghe tủi hổ làm sao... mình có đâu!
  • Ngocchau Nguyen
    Những năm trước minh cũng có vài chục cây cà phê chăm sóc rõ khổ...đem được cà phê về nhà cũng đắng lắm lắm...
    2
  • Ông Bà Nội
    Mùa hái cà,cơm ăn chan nước mưa người thì lấm đất từ đầu đến chân,bạt cà mới có 1 bao mà đất bết kéo ko nổi.như vậy biết em siêu cỡ nào chưa
  • Natanio Pham
    Hồi bé ở BMT có lần được vào thăm đồn điền và vườn cà phê của 1 ông người Pháp hay là người Ý tên là Stephano ,tụi em hái trái cà phê màu chín đỏ đậm bỏ vào miệng nhấm nhấm cái hột thấy ngọt ngọt. Thấy người ta phơi cà phê trên những cái sân lớn như sân banh....
    2
    • Xứ Thượng
      Vỏ cà phê chín ngon ngọt đến mấy con sóc, con chồn mê lắm! Hồi ấy, các vườn thường kinh doanh trồng cây cà phê mít, ít quả hơn nhưng to tròn hơn (Café Cherry). Anh học trường tiểu học Độc Lập đi qua vườn ông Huấn (quản lý cho ông Maurice) hái ăn hoài!
      2
  • Hien Nguyen
    Làm nông chỉ đợt khổ hơn học trò học thi, so với làm ruộng trồng cà phê vẫn ít vất vã mà thu nhập khá hơn, thập niên 80 từ tháng 10 dân vùng thành nghệ tĩnh đổ vào ba mê hái thuê và cũng có vài eng ã đời cà phê vô bao là xông vào vác chạy ôi bạn mê ơi nhớ quá một thời
    • Xứ Thượng
      Hien Nguyen Sau khi thu hái cà phê xong, các chủ vườn thường cho phép vào mót cà... những năm này cà phê rất cao giá ... nảy sinh ra tệ nạn ăn cắp đến mức các nhà chủ rủ nhau hái xanh... làm cà phê Ban mê mất chất lượng, giảm uy tín!
      2
  • Phan Nguyen
    Thương người Banmêthuột làm cà phê quá đi !
    Nhớ nhà vô cùng!
    Tôi đã từng nằm trên mấy bao cà phê, nhìn thẳng lên nền trời xanh lơ, ba tôi lái xe về nhà!
    Tôi không thèm để ý từ rẫy về nhà còn bao xa!
    Cái cảm giác đó rất thoải mái, khó quên!
    Xa rồi kỷ niệm tuổi bé thơ!
    Nhớ... để ứa lệ!
    Cám ơn Trời cao vì đã cho tôi có ngày tháng hạnh phúc với mẹ cha của mình!
    Không quên cám ơn Xứ Thượng đã chia sẻ và cám ơn tác giả rất nhiều!
    Bài viết của bạn đã lấy nước mắt của tôi rồi nhé!
    Chúng ta cùng có trái tim son sắt như nhau!
    • Yêu thích
    • Phản hồi
    • 1 tuần
    • Đã chỉnh sửa
  • Kim Phung Thi Nguyen
    Mùa cà phê mừng mà lo , tối phải đi ngủ trong rẫy kh là ban đêm những người khách kh mời đến bẻ cành cho nhanh và họ đem cả xe bò đi chở cho kh ồn ào , sáng vào vườn rớt hết nước mắt, vậy nên nhà ít người phải bán vườn thôi mạc dù rất thích vào rẫy
    2
    Xem 3 câu trả lời trước
    • Hoan To
      Xứ Thượng luật rừng à? công an bạn dân đâu, sao không bảo vệ dân, quần chúng bức xúc đâu? hay đấy là chuyện xảy ra dưới thời mỹ ngụy?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét