Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Buôn Ma Thuột, Tây Nguyên, Vietnam

Thứ Ba, 29 tháng 11, 2022

NGÀN NĂM LAU LÁCH *X.T

 

 
Đã chia sẻ với Công khai
Công khai
"Lội bùn dơ băng lau lách xuyên đêm
Sương trắng rơi vai tôi ướt lạnh mềm..."(Đinh Miên Vũ)
NGÀN NĂM LAU LÁCH
*X.T
Cuối tuần, vào quán cà phê nhìn thấy cành hoa lau khô trang trí trên vách tường, trong lòng chợt ùa về những ký ức tuổi thơ. Ở vùng trung du miền Trung quê tôi, bây giờ hoa lau đã bung trắng sườn đồi. Trong hơi thu hiu hắt, màu lau trắng như mái tóc của mẹ một đời cơ cực, vương vất buồn như làn khói thuốc của cha ngồi bên hiên nhà ngóng con từng ngày!
Hoa lau! Mỗi lần thấy màu trắng bàng bạc ấy lòng lại trào dâng nỗi buồn của sự chia ly, chơi vơi những bông lau lay động như cánh tay vẫy chào tiễn đưa ta ngày xa quê đi lập nghiệp. Hoa vô tình nhưng người hữu ý, từ ngàn năm trước thơ văn cũng đã chọn cái thân gầy mong manh hiu hắt, cái sắc trắng ám ảnh của lau để diễn tả nỗi cô đơn sắc lạnh! Chẳng phải xưa kia Bạch Cư Dị đã chia tay người bạn tâm giao trong đêm trăng tuyệt đẹp, giữa làn gió lạnh lay động bờ lau đó sao - “Bến Tầm Dương canh khuya đưa khách/Quạnh hơi thu lau lách đìu hiu”. Và khúc sông lau lách đìu hiu ấy là chứng nhân cho cuộc tao ngộ của thi nhân với người kỹ nữ tài hoa bạc mệnh, để rồi đời sau biết đến một Tỳ bà hành trác tuyệt. Mấy trăm năm sau, thi hào Nguyễn Du cũng đã dùng sắc trắng hoa lau để diễn tả nỗi chia ly hiu quạnh của Thúy Kiều giữa dòng đời lưu lạc: “Vi lô san sát hơi may/Một trời thu để riêng ai một người” (theo Từ điển Truyện Kiều của Ðào Duy Anh: vi lô là cỏ lau)! Và còn biết bao nhiêu nữa áng văn đầy nỗi niềm về lau. Dường như hoa lau có mặt ở trên đời là để chia sẻ với con người về một thế giới tinh thần thăm thẳm. Sự im lặng của hoa là giao cảm lớn nhất an ủi tâm hồn con người trước mỗi cuộc chia ly.
Hoa lau! Mỏng manh nhưng đầy kiêu hãnh! Từ ngàn đời nay, từ đầu nguồn cho đến cuối bãi, mặc cho mưa gió cỏ lau vẫn hiên ngang đứng trong trời đất, vươn mình đón những làn gió đông khắc nghiệt. Giống như người Việt nhỏ bé nhưng không chịu khuất phục trước một thế lực thù địch nào. Ngược dòng lịch sử, lau lách còn gắn với những trang sử vàng của dân tộc. Chẳng phải xưa Triệu Quang Phục chọn đầm Dạ Trạch nhiều lau lách để làm căn cứ khởi nghĩa chống lại nhà Lương (Trung Quốc); Nguyễn Thiện Thuật với khởi nghĩa Bãi Sậy trong phong trào Cần Vương chống Pháp. Đầm Dạ Trạch, Bãi Sậy um tùm lau sậy phù hợp với cách đánh du kích, đã trở thành tử địa của quân thù. Lau lách còn gắn với tích chuyện “lấy bông lau làm cờ” của Đinh Bộ Lĩnh. Phải chăng, chính ngọn cờ lau của tuổi thơ đã góp phần nuôi dưỡng ý chí, khát vọng để rồi khi lớn lên mới có Đinh Tiên Hoàng - thống nhất loạn 12 sứ quân, lập nên nước Đại Cồ Việt lừng lẫy về sau?!
Hoa lau! Tôi đã bao lần đứng ngẩn ngơ khi bắt gặp sắc lau trắng kỳ ảo của hoa trên những núi đồi của vùng đất “Bình Trị Thiên khói lửa”. Suốt mấy trăm năm chiến tranh giặc giã, không ít người đã nằm lại với núi đồi, suối khe. Và trên khắp nước Việt này, với mấy ngàn năm dựng nước và giữ nước, còn biết bao người đã nằm lại với núi đồi, đồng bãi hóa thân mình vào đất mẹ chưa một lần được về quê hương. Giữa trời đất hoang vu lộng gió, nhìn ngàn vạn bông lau bung trắng chạy dài theo sườn đồi mà ngỡ như bà mẹ thiên nhiên đang tiễn đưa, tưởng nhớ những người con đã khuất! Có điều gì giản dị mà thiêng liêng hơn thế!
Hoa lau! Một gạch nối ngẫu nhiên thú vị cho những ai trót mê đắm loài cây - hoa dại này. Nha Trang cũng gắn bó với lau lách. Theo nhiều nhà nghiên cứu, tên Nha Trang bắt nguồn từ tiếng Chăm là Ea Tran hay Yja Tran (Ea hay Yja là sông, Tran là lau lách). Gọi như vậy là vì xưa kia, lau lách mọc đầy hai bên bờ sông Cái đổ ra cửa biển Cù Huân. Lâu dần nó được gọi chệch thành Nha Trang. Tên sông sau thành tên đất, đó cũng là chuyện thường xưa nay. “Thương hải biến vi tang điền”, Nha Trang bây giờ phố sá sầm uất, nhà lầu ra sát bờ sông, bởi vậy mà lau lách chỉ còn trong hoài niệm!
X.T
Có thể là hình ảnh về cỏ và thiên nhiên
Hoan Pham, Hung Kieu và 148 người khác
24 bình luận
4 lượt chia sẻ
Thích
Bình luận
Chia sẻ

24 bình luận

Phù hợp nhất

  • Hung Kieu
    Ta như tráng sĩ qua sông lạnh
    Trả nợ non sông buổi quân hành
    Chẳng có ai người trông theo bước … 
    Xem thêm
    11
    • Yêu thích
    • Phản hồi
    • 1 tuần
    • Đã chỉnh sửa
    • Xứ Thượng
      Anh Hung Kieu thêm bài thơ hay bi tráng rất hào hùng!
      Có thể là hình ảnh về 1 người và văn bản cho biết 'Vác súng qua sông Hùng Bi'
      6
    • Hung Kieu
      VÁC SÚNG QUA SÔNG
      Hùng Bi
      “Phong tiêu tiêu hề, Dịch Thuỷ hàn
      Tráng sĩ nhất khứ hề, bất phục hoàn” *
      Đã có lần vác súng qua sông
      Lan man nghĩ ngợi giữa bềnh bồng
      Chỉ tiếng gió lùa bông lau lả
      Nhìn lại lòng mình sao trống không
      Nhớ chuyện ngày xưa qua sông Dịch
      Kinh Kha vác kiếm lạnh như đồng
      Uất khúc dao cầm cung tiễn biệt
      Cao Tiệm Ly đàn giữa mênh mông
      Cất tiếng hát theo đàn nuốt lệ
      Cung oán lời ca buốt lê thê
      “Gió thổi vi vu, Dịch Thuỷ lạnh
      Tráng sĩ một đi không trở về” *
      Hai ngàn tân khách đi đưa tiễn
      Hào khí trượng phu vẫn chẳng hề
      Thay màu sắc diện vì như đã
      Có thác trong lòng chẳng chấp nê
      Ta như tráng sĩ qua sông lạnh
      Trả nợ non sông buổi quân hành
      Chẳng có ai người trông theo bước
      Ngọn buồn lau lách vẫy xuân xanh
      Đâu biết người đi còn trở lại
      Chiến trường sinh mệnh rất mong manh
      Hòn đạn mũi tên đâu có mắt
      Chí lớn gãy ngang…thế cũng đành!
      Ta để bên sông bờ thương nhớ
      Đôi mắt đăm đăm ngấn lệ mờ
      Chờ nghe tiếng bước ai trong gió
      Động trước hiên nhà như giấc mơ
      Gió hỡi! Mang giùm lòng chinh khách
      Gửi về ngõ cũ mấy câu thơ
      Rằng ta biền biệt chân mây vẫn
      Thầm tạ ơn ai đã đợi chờ
      Mây trời vẫn cứ bay đi
      Còn ta chắt lưỡi...sá gì thân trai!
      5
  • H Nưn Mlô
    Ôi bài hay wa buôn tring giờ chẳng còn bóng dáng hoa lau
  • Mai Cội
    Bài hay quá !
  • Phạm Thuỳ Hương
    ...Cám ơn Anh XT... Đọc bài Anh post sớm nay làm vị cà phê sáng của TH đắng đậm hơn...màu hoa lau đúng là màu tóc cơ cực của mẹ...màu khói thuốc đầy suy tư lãng đãng của bố...màu của nỗi bàng bạc nhớ thương những dấu yêu đã vào miên viễn...Dọc bờ Sông Cái NT , giờ không tìm thấy nữa...những bờ lau hiu hắt...nhưng Bme vẫn còn những vùng cỏ lau đâu đó...cho bạn bè TH đi chụp ảnh , nhặt lại chút tiếng cười , niềm vui tuổi muộn khi mà..."...ngồi ôm tóc dại...chập chờn lau trắng trong tay..." (Tcs)...Cám ơn Anh XT nha...hương cà phê Bme chưa tan trong hơi mưa xứ biển...sáng nay , bầu trời báo bão...một màu hoa lau...
    6
    • Yêu thích
    • Phản hồi
    • 1 tuần
    • Đã chỉnh sửa
  • Pham Nguyen
    Bài viết thật hay. Cảm ơn anh Đạt nhé
  • Kim Vinh Nguyễn
    Bài viết hay quá! 👍👍👍
    2
  • Nguyên Lê
    Ảnh đẹp , bài viết rất hay .Cảm ơn anh XT.
  • Trần Bình
    Em nhìn rừng lau
    Bàn tay khổ hạnh
    Dòng sông mãi chảy… 
    Xem thêm
    3
    • Yêu thích
    • Phản hồi
    • 1 tuần
    • Đã chỉnh sửa
  • Phạm Thuỳ Hương
    ...Sớm nay đọc đoản văn anh XT đăng...TH cũng nhớ về những rừng lau sậy Buôn Trấp , Buôn Triết... những thanh xuân hồn nhiên của tuổi...thuở ấy đã buồn như hoa lau trắng...
    5
    • Thích
    • Phản hồi
    • 1 tuần
    • Đã chỉnh sửa
  • Chung Tran
    tuyệt vời cám ơn Xứ thượng
    • Thương thương
    • Phản hồi
    • 5 ngày
  • Nguyễn Thái
    Bài viết rất hay,sâu sắc,ảnh cũng đẹp. Em cảm ơn anh Đạt và tác giả nhé!
  • Hung Do The
    Ai gây ra những cảnh đời?
    Đang rực sáng bỗng tơi bời đêm đen!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét