Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Buôn Ma Thuột, Tây Nguyên, Vietnam

Thứ Sáu, 1 tháng 1, 2021

QUÁN ĐỢI HOÀNG HÔN *Trần Hoài Thư

 

29 tháng 12, 2020 lúc 18:35 
Đã chia sẻ với Công khai
Công khai
Ban Mê ngày ấy... Quán La Souris Blanche, nằm trên đường Lý Thường Kiệt cạnh ngã tư với đường Quang Trung...
QUÁN ĐỢI HOÀNG HÔN
*Trần Hoài Thư
Khi lên thị trấn miền núi này vào một ngày cuối năm, tôi đã mang theo hình bóng cô độc in trên những con đường rét run hơi lạnh. Đây là một thị trấn lạ. Những vách nhà gỗ thông, những bức tường vôi còn hoen ố bụi bùn đỏ, những người Thượng hay Kinh, những con đường phượng khô hay những con đường thiếu ánh nắng, tất cả như mờ đi trong đôi mắt mỏi. Và bụi đỏ, lớp lớp phủ đầy trời đất và những khóm hoa sứ trắng nỏn như những bông tuyết. Tôi đã có mặt, một thân, một bóng, cô độc trùng trùng.
Chiều nay tôi xuống phố. Cả người rét run vì tôi đã quên mang theo áo ấm. Tôi bất cần, sống mà như không sống, đi mà như không đi, bước mà như không bước, nhưng tôi cũng vẫn chịu thua trước thiên nhiên khắc nghiệt. Chiều nay, người chủ Tây của quán cà phê La souris blanche đã hiểu tôi. Quần áo tôi bám đầy bùn đỏ, những ngón tay tôi vàng khói thuốc. Người chủ Tây đã đến bên tôi rất nhẹ, má trủng và đen, như thể từ xứ Algerie. Bonsoir monsieur. Que voulez vous? Tôi nhìn lên đôi mắt của người khác màu da. Tôi gọi ly cà phê.
Chiều nay tôi được nghe lại một tấu khúc cổ điển và được tưởng tượng qua sách vở những đoạn tả về xứ của mặt trời, về những loài hoa hướng dương, lưu ly thảo, cẩm chướng mà Albert Camus đã viết trong những tác phẩm của ông.
Chiều nay tôi đang đợi hoàng hôn về, hoàng hôn đi và hoàng hôn chết. Chiều nay khí núi đã bốc vào khung cửa kính và tôi khẻ rùng mình. Hơi lạnh đã len vào người, ve vuốt tôi như một lần nào kia. Một lần nào kia. Như quán nào dưới phố. Và ai kia. Bờ vai mềm, mái tóc ngắn, và cả Sài Gòn của tôi.
Sàigòn của tôi. Tuổi trẻ của tôi. Người nào đấy có nghe chăng, chiều nay, nỗi nhớ nhung trùng trùng ngất ngất. Có nghe chăng, hơi ấm xiết lại vòng tay. Có hít hà chăng da thịt lứa đôi để gần thêm một giây cho ngàn trùng xa cách. Người nào đó có nhớ chăng, lệ là lệ, mà lệ theo giòng chảy xuống môi, mà môi cắn môi, môi ghì môi, cho bầm đau một giây mà trăm năm nhớ mãi.
Chiều nay tôi lạc loài như một vì sao côi cút. Hoàng hôn, hoàng hôn. Tôi lại châm mồi thêm điếu thuốc. Quán cà phê trở nên tối sẩm. Những bàn, những ghế, những chai rượu như bức tranh tĩnh vật của Gauguin. Lúc này phải mím môi khinh mạn: Đưa người sao không đưa sang sông. Sao nghe tiếng sóng ở trong lòng…
Hoàng hôn. Tôi đang đợi hoàng hôn. Một ly cà phê nhỏ. Tôi đang uống cho hoàng hôn. Da thịt tôi tràn ngập hoàng hôn. Mắt tôi cũng đầy cả hoàng hôn. Tôi mê thiếp trong hoàng hôn.
oOo
Vài người Tây từ đồn điền trở về. Chiếc xe mang đất đỏ đã đậu ở bên đường. Trên xe những bao cà phê, những nải chuối chồng chất. Những tiếng chào hỏi rộn ràng và họ bước vào trong quán. Người đi đầu tóc bạc như tuyết, khoác chiếc áo blouson màu cứt ngựa, ngậm điếu xì gà. Người đi sau, trẻ tuổi mang chiếc ủng cao. Bonsoir, bonsoir mon ami…Chai rượu chát đỏ, những cốc pha lê, những chiếc khăn bàn trắng. Đêm xuống dần ngoài kia. Ngoài khung cửa kính những chòm hoa sứ đang lay động trong gió. Vài người lính vội vàng bước qua. Tôi mồi thêm điếu thuốc. Gió lộng vào quán khiến tôi phải co ro. Người chủ quán đã biết ý, đóng lại cánh cửa gió. Tôi có thể nghe được tiếng gió đập vào cánh cửa bằng những âm thanh thúc hối, tức bực. Có tiếng chuông đồng hồ điểm. Thời gian đã dậy rồi. Thời gian đang bước đi. Thời gian sắp làm tôi trở thành một tên đàn ông hai mươi ba tuổi.
Tôi nói lầm bầm: Hai mươi ba. Ta đã hai mươi ba tuổi rồi sao. Tôi dí đầu thuốc vào gạt tàn. Dí mạnh, không thương xót.
Đây là một quán xa hương. Một quán Pháp, chứa nhiều gió Đại Tây Dương và Địa Trung Hải. Một quán lạc loài như một cù lao giữa miền nhiệt đới.
Bởi những chủ, những khách đã đến từ phương khác. Còn tôi, đến từ phương này sao lại hiu quạnh như một cù lao?
Merci Monsieur. Người chủ quán nói sau khi tôi trả tiền xong. Tôi lao ra ngoài đêm. Phố vắng ngắt. Đêm nay là đêm giao thừa. Đêm nay là đêm linh thiêng nhất của một dân tộc. Sao tôi lại thui thủi như thế này. Tiếng nhạc từ quán cà phê vọng về. Hình như là bài hát trong La Valse dans l’Ombre. Tôi vẫn bước đi trong khi tiếng gió hú trên những tàn cây cổ thụ. Gió tạt vào mặt tôi. Gió cắt rát da thịt tôi. Đêm nay không có một vì sao nhỏ. Đèn nhà ai đã mờ sau khung cửa. Nơi đó là gia đình là đoàn tụ, là đàn trẻ reo vui, là tiếng than reo tí tách, là nồi bánh trừ tịch, là khói hương ngào ngạt trên bàn thờ. Tôi thèm ly rượu, thèm những viên Binoctal.
Ôi, mùa xuân. Mùa của hy vọng. Mùa của chúc mừng. Còn tôi. Mai này tôi sẽ thêm một tuổi, mà mẹ thà xem như hạt bụi, em thà xem như hơi rượu cay. Tôi là tặng vật của Thượng Đế mà ma quỉ thèm thuồng. Hãy buông thả tôi. Hãy phóng thích tôi. Hãy trả lại quyền làm người về lại cho tôi. Nếu không tôi sẽ làm loạn.
Ôi mùa xuân. Mùa của hy vọng. Còn tôi, đang nhìn quan tài của tôi, bởi vì khi con người hắn không còn được quyền làm chủ đời hắn, thì hắn chẳng khác một thây ma không hơn không kém.
TRẦN HOÀI THƯ
*Bài hát trong phim La Valse dans l’Ombre... (https://www.youtube.com/watch?v=QaUcxhefoiI)
Hình ảnh có thể có: cây và ngoài trời
San Lê Thị, Nguyen Thai Hai và 129 người khác
68 bình luận
7 lượt chia sẻ
Thích
Bình luận
Chia sẻ

Bình luận

  • Bài hát trong phim La Valse dans l’Ombre... (https://www.youtube.com/watch?v=Al2WDfifczA)
    Music+Cinema: Waterloo Bridge/Auld Long Syne/Farewell Waltz- La Valse dans l'ombre (Lyrics)
    YOUTUBE.COM
    Music+Cinema: Waterloo Bridge/Auld Long Syne/Farewell Waltz- La Valse dans l'ombre (Lyrics)
    Music+Cinema: Waterloo Bridge/Auld Long Syne/Farewell Waltz- La Valse dans l'ombre (Lyrics)
    3
    • Thích
    • Trả lời
    • Gỡ bản xem trước
    • 2 ngày
  • Bài viết hay quá ! Nó như một tuyệt tác vẽ nên những hình ảnh về quán caffe này trong trí nhớ của em anh ạ !
    1
    • Yêu thích
    • Trả lời
    • 2 ngày
    • Hoan Pham
       Khi nào mình bước cô đơn trên phố yên lặng... nhớ "Tôi đã có mặt, một thân, một bóng, cô độc trùng trùng..."
      1
      • Thích
      • Trả lời
      • 2 ngày
  • Văn hay quá. Quặng thắt, tím bầm, ray rứt, oán than. Kiếp nhân sinh mất tự do...
    Cảm ơn Anh “Xứ Thượng”
    1
    • Yêu thích
    • Trả lời
    • 2 ngày
    • Đã chỉnh sửa
  • Cha Bạch
    2
    • Thích
    • Trả lời
    • 2 ngày
  • Và hiện tại cũng ngay ngã tư này Lý Thường Kiệt Và Quang Trung khác xưa nhiều lắm cháu nhớ lúc nhỏ má cháu dẫn ra tiệm đóng giày Việt Cường để mua đôi sanđan về mang tết tại ngã tư Lý Thường Kiệt và Quang Trung
    2
    • Yêu thích
    • Trả lời
    • 2 ngày
  • Góc ngã 4 bên kia đường là quán kem Chi Cao thì phải!?
    2
    • Thích
    • Trả lời
    • 2 ngày
  • Từ ngã tư này đi ngược lên phía nhà thờ Chánh tòa là hãng kem Chi Cao, chếch đối diện là ông chủ tiệm thuốc tây Độc lập Trần văn Cung...
    Tạm dừng file GIF
    Tenor
    5
    • Thích
    • Trả lời
    • 2 ngày
    • Vy Xuan
       :dạ còn nhiều cái gần gần....còn tiệm chụp hình Trung Việt v.v...
      1
      • Thích
      • Trả lời
      • 2 ngày
  • Vùng Cao Nguyên Đất Đỏ...
    1
    • Thích
    • Trả lời
    • 2 ngày
  • Hinh nay cua tôi Jimmy hung
    1
    • Thích
    • Trả lời
    • 2 ngày
    • Đã chỉnh sửa
    Xem thêm 10 phản hồi
  • Nhãn dán Finch Love, face with hearts
    1
    • Thích
    • Trả lời
    • 2 ngày
  • Ôi những kỷ niệm hồi trước và tôi cũng đã từng lớn lên ở đây.......
    1
    • Yêu thích
    • Trả lời
    • 2 ngày
  • Năm 1956 ba tôi về làm việc ở Toà Đại Biểu cao nguyên trung phần. Và được cấp một ngôi nhà nhỏ ở phía sau ty thuế vụ sát vách với nhà hàng này. Hàng ngày vào buổi chiều chỉ có dăm người khách Tây đi xe Land Rover đám đầy đất đỏ ghé ăn uống, nhưng vào c… 
    Xem thêm
    3
    • Yêu thích
    • Trả lời
    • 2 ngày
    • Đã chỉnh sửa
    • Son Dau
       Hội quán Biên Thùy vào ngày thứ bảy và chủ nhật khách thật đông, đa phần là quân nhân. Khu vực ngã6 phía đường Ng công Trứ còn có dinh tướng Tường, có một chị gái là nữ sinh trường Hưng Đức rất đẹp, em đi ra phố hây đi qua lối này, chị yêu một … 
      Xem thêm
      • Thích
      • Trả lời
      • 1 ngày
    • Đúng vậy Vi Xuân vì hội quán Biên Thuỳ là Câu
      Lạc bộ sĩ quan cũ đó. Tôi thường xuyên ghé đó chuyện vãng với anh chị Bê quản lý ở đó.
      1
      • Thích
      • Trả lời
      • 1 ngày
    Xem thêm 7 phản hồi
  • La Souris Blanche nằm cạnh Ty Thuế Vụ. Trước quán trưng bày tủ kiếng có những con chuột trắng đánh vòng...
    Góc phải ảnh là billiard Trường, trước đó khoảng 1964 là bar (không nhớ tên) bị nổ lựu đạn chết người.
    Hình ảnh có thể có: ngoài trời
    2
    • Yêu thích
    • Trả lời
    • 2 ngày
    • Đã chỉnh sửa
    Xem thêm 6 phản hồi
  • Ảnh dưới trái qua: Cha Bianchetti (Cha Bạch); Andoche chủ quán người Pháp gốc Bắc phi (Angeri) và Hortin [theo chú thích của 
    Jean Maurice
    ]
    1
    • Yêu thích
    • Trả lời
    • 2 ngày
    • Đã chỉnh sửa
  • Hihi trong hinh toi dã có noi vâ bien cho Hoang dinh Phuong tên ông Andoche là goc Antillais và ông Hortin nguoi phap. Con 2 ông này hoc chung trùong Taberd Saigon voi tôi.Andoche ko phai goc Algérie !
    2
    • Thích
    • Trả lời
    • 1 ngày
  • Cha Bạch là cha đã rữa tội cho em ở nhà thờ chính toà và cũng là người thầy đã dạy em tiếng pháp ở trường Vinh Sơn
    2
    • Thích
    • Trả lời
    • 1 ngày
  • Mình cảm ơn nha
    • Thích
    • Trả lời
    • 1 ngày
  • Nhãn dán Chú cá doanh nhân
    1
    • Thích
    • Trả lời
    • 1 ngày
  • Mỗi ngày phải đi ngang quán này hai lần để đến trường ..
    3
    Xem thêm 4 phản hồi
  • Quán cà phê này gần nhà Chaihu nè ..Kế nhà cô Trang ,hiệu trưởng trường nữ tiểu học NCT ..
    1
    • Yêu thích
    • Trả lời
    • 23 giờ
  • Bài hát trong phim La Valse dans l’Ombre (Vũ điệu trong bóng mờ) là bài "Auld Lang Syne" dân ca Scotland thường được hát như một lời chia tay với năm cũ trong thời khắc giao thừa. Ngoài ra, nó cũng được dùng như một cách nói lời chia tay hoặc kết thúc … 
    Xem thêm
    1
    • Yêu thích
    • Trả lời
    • 23 giờ
    • Hoàng Đình Phương
       "Giờ đây anh em chúng ta cùng nhau giã từ lòng còn lưu luyến. Cách xa nhưng ta hằng mong rồi đây có ngày còn được gặp nhau”... Một ca khúc vượt giới hạn một quốc gia.
      1
    • Xứ Thượng
       Bài hát này du nhập vào VN có tên tiếng Pháp là Ce n’est qu’un au Revoir (hoặc Chant des Adieux), có nghĩa là Bài ca Tạm biệt. Rồi bị lũ nhỏ cải biên thành:“Ò e Rô-be đánh đu, Tặc-dăng nhảy dù, Zô-rô bắn súng. Chết cha con ma nào đây, thằng T… 
      Xem thêm
      1
  • Cám ơn Xứ Thượng đã đưa chúng ta về thăm chốn xưa Ban mê với nhiều kỷ niệm qua bài viết của Trần Hoài Thư. Chúc tác giả nhiều niềm vui và sức khỏe.✅
    1
    • Yêu thích
    • Trả lời
    • 6 giờ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét