Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Buôn Ma Thuột, Tây Nguyên, Vietnam

Thứ Năm, 14 tháng 1, 2021

CÓ CÒN AI NGỒI ĐAN ÁO MÙA ĐÔNG *Kim Em

 

16 giờ 
Đã chia sẻ với Công khai
Công khai
Có một thời mà gần như người bà, người mẹ, người chị, người em nào cũng biết... đó là đan len!
CÓ CÒN AI NGỒI ĐAN ÁO MÙA ĐÔNG
*Kim Em
Chiếc áo len đầu tiên mà tôi được sở hữu khi vừa rời trường làng lên trường huyện học lớp sáu. Chiếc áo mà mẹ phải bán cả chục ang lúa mới sắm được cho tôi để có áo mặc trong mùa đông, khỏi tủi thân với bạn.
Tôi vẫn nhớ như in chiếc áo len màu hồng mà các bạn gái trong lớp đã ồ lên ngạc nhiên và ghen tị khi thấy tôi mặc đến lớp một sáng mùa đông năm ấy. Chiếc áo được đan tay rất vừa vặn và rất ấm. Suốt những năm tiểu học, tôi chưa có một chiếc áo ấm nào ra hồn. Hễ mùa đông đến thì mặc ba bốn lớp áo để chống lạnh. Một chiếc áo len dài tay là cả một niềm mơ ước của tôi.
Tôi lên lớp sáu đi học xa. Không lẽ mùa đông lại mặc chồng hai ba áo nên mẹ tôi đã phải gánh mấy gánh lúa đi bán mới đủ tiền mua len và nhờ thợ đan cho tôi một chiếc áo ấm. Khỏi phải nói tôi vui đến mức nào. Hễ đi học về là gấp áo lên đầu giường, không dám mặc ở nhà. Tôi có cảm giác như cái áo len mới làm cho mình lớn hơn, trưởng thành hơn, không chạy nhảy, nô đùa vì sợ làm hư cái áo mơ ước.
Nhưng chỉ được một mùa đông năm lớp 6. Sang năm lớp 7, tôi cao vổng lên. Cái áo len trở nên ngắn cũn cỡn. Mùa đông, trời lạnh, đường đến trường lại xa, nếu mặc không đủ ấm thì sẽ bị cảm lạnh. Nhưng không thể xin mẹ mua áo mới, vì hễ muốn mua sắm thứ gì cho con, mẹ tôi lại phải bán lúa- cái ăn của cả nhà sẽ bị thiếu hụt vào mùa giáp hạt. Vậy là tôi mày mò tìm cách tháo cái áo len đã chật và học cách đan áo.
Hàng xóm tôi có một chị rất khéo tay, làm nghề đan áo thuê. Tôi học chị cách tháo áo len cũ ra, cuộn len thành từng bồng và đem giặt, rồi hấp nước sôi cho thẳng sợi. Sau đó phơi khô rồi cuộn thành từng cục tròn như quả bóng. Không có tiền mua que đan bằng kim loại, tôi chẻ tre cật và chuốt nhọn hai chiếc que đan bằng tre, rồi lấy giấy nhám đánh cho bóng.
Cứ thế, tôi mày mò học từng mũi đan của thợ rồi đan từng thân áo. Thợ lành nghề đan một chiếc áo chừng một tuần là xong. Tôi cặm cụi đan cả đêm lẫn ngày, vậy mà hơn một tháng mới thành hình cái áo. Rồi chiếc áo len dài tay, không có cổ do thiếu len ra đời, là sản phẩm đầu tiên mà tôi bỏ công sức để có được. Mặc chiếc áo đến lớp, bạn bè trầm trồ khen ngợi, tôi thấy như mình vừa lập được một chiến công.
Rồi cứ thế, mỗi năm tôi mỗi lớn, cái áo len thì ngày càng hụt đi. Hết dài tay, tôi tháo ra đan lại áo ngắn tay, rồi áo không tay. Hết kiểu dây thừng tôi đan kiểu bèo hoa dâu, rồi hạt gạo, đến vặn xoắn, rồi hoa, rồi bướm… Chỉ với mấy cuộn len cũ, tháo ra, giặt rồi hấp đến xơ cả len, tôi đã đan cho mình không biết bao nhiêu chiếc áo ấm.
Những chiếc áo len tự đan tự mặc đó theo tôi suốt những năm cấp hai rồi cấp ba. Nhiều đứa bạn cùng lớp cũng như tôi. Cứ áo len cũ là tháo ra đan lại áo mới để mặc. Đến lớp, đứa nào cũng thủ trong cặp sách một cuộn len và cặp que tre. Hễ giờ chơi là tụ lại một góc vừa thầm thì trò chuyện, vừa đan len.
Đứa nào phát hiện được một kiểu đan mới lại bày cho nhau cách đan. Cứ thế, chúng tôi lớn dần lên qua bao mùa đông với cặp que tre và túi len đan áo. Không chỉ đan áo cho mình mà còn đan cho mẹ, cho em, cho các bạn trai trong lớp chưa có áo len.
Và hình như lâu lắm rồi, tôi không còn nhớ cảm giác cầm đôi que đan len nữa. Những bộn bề cơm áo, mưu sinh đã cuốn lấy tôi theo dòng chảy ấy. Đời sống ngày càng khá lên, mùa nào các cửa hàng áo quần thời trang cũng bày bán những trang phục mới, lạ, đẹp và tiện dụng. Việc mua sắm, ăn mặc cũng nhờ thế mà đơn giản hơn nhiều.
Không phải tiện tặn, chắt bóp như xưa kia mẹ muốn may cho con cái áo mới cũng phải gánh lúa đi bán. Hay cả nhà phải nhịn miệng để con có áo ấm mới mặc với bạn bè.
Cuộc sống ngày càng có nhiều tiện nghi, con người dường như càng phụ thuộc vào những tiện nghi đó. Tôi không còn nhìn thấy những người thợ đan len ngồi cặm cụi hàng giờ với đôi que và chiếc túi đựng len quen thuộc như ngày tôi còn đi học.
Niềm vui đan xong một chiếc áo len và khoác áo cho người mặc cũng không còn. Tôi tha thẩn đến các cửa hiệu áo len ngày trước, giờ đã thay chủ. Những cửa hiệu áo len đó bây giờ là cửa hàng thời trang chỉ bày bán các loại áo khoác dạ, áo da đắt tiền. Có còn ai ngồi đan áo mùa đông!!!
KIM EM
Không có mô tả ảnh.
San Lê Thị, Nguyen Thai Hai và 89 người khác
94 bình luận
Thích
Bình luận
Chia sẻ

Bình luận

  • Nhớ một thời đan áo cho cả nhà
    1
    • Yêu thích
    • Trả lời
    • 16 giờ
  • Nghề của nàng đây.
    2
    Ẩn 19 phản hồi
  • Bây giờ thì mua len nguyên cả giỏ rồi để đó nhìn mà không đan nổi, kỳ ghê.
    1
    • Kim Tuyet
       Không còn ước vọng hay mục đích cho sự tồn tại... Cô giáo nuôi heo giỏi hơn đan len mà!
      1
    • Xứ Thượng
       hồi xưa mình cũng chuyên thêu may đan móc ngay từ khi còn học cấp 2, hay tự làm đồ dùng cho mình và cho người quen, sau 75 cũng đan nón, vớ và áo len cho con, mua chỉ mấy năm đầu còn dễ, sau khi hết chỉ len tốt thì nghỉ, chuyển qua nhiều nghề khác, tay trái nuôi tay mặt. Giờ thấy chỉ đẹp cũng mua mà không mấy khi làm tới. Chắc để dành cho cháu nội nó tập làm chơi thôi
      1
      • Yêu thích
      • Trả lời
      • 16 giờ
  • Nhãn dán MiM trở lại Love, girl staring lovingly at a heart
    2
    Xem thêm 3 phản hồi
  • Đàn ông cũng có người đan chuyên luôn, ngày xưa họ làm để có thêm thu nhập.
    1
  • Đan áo, móc khăn đúng là mốt của phụ nữ thời đó, nhưng nhìn máy đan tôi cũng thấy hay hay, từng đợt len tăng theo chiều đưa của máy thấy rất tuyệt. Có thế ngày đó nó mới ra đời thay cho đan thủ công nên tăng tính hiếu kỳ.
    1
  • Nhớ mẹ.
    2
    • Yêu thích
    • Trả lời
    • 15 giờ
    • Ngọc Hoa
       Được mẹ đan cho áo len mới chứ gì! Thường thường nhà nhiều chị em, em chỉ mặc áo cũ của các chị thôi nhen!
      1
    • Xứ Thượng
      . Đúng y boong luôn anh. Cái áo đó truyền qua 3 đời rồi mới tới em. Có cái thì mặc lại của anh trai nữa. Huhu, vì sau 30/4/75 ĐƯỢC GIẢI PHÓNG làm gì có xèng mà có áo len mới. Mãi đến năm 20 tuổi mẹ đan cho em một cái áo len, nhưng (lại nhưng) … 
      Xem thêm
      1
      • Yêu thích
      • Trả lời
      • 11 giờ
    Xem thêm 4 phản hồi
  • Mặc mỗi một cái áo len từ lớp 6 đến lớp 9...mà mặc suốt thời đi học , chủ nhật mới giặt..gặp mùa ngày mưa không khô cũng mang luôn kkk
    4
    • Yêu thích
    • Trả lời
    • 15 giờ
    Xem thêm 7 phản hồi
  • ((có người con gái đêm về đan áo ấm ra sa trường )) cháu hay nghe bải này chứ chưa dc ai đan áo kkk
    1
  • Có trồng lại rau diếp cá o bạn ?
    1
    Xem thêm 2 phản hồi
  • Hí hí nghề của ún là đây
    1
    Xem thêm 1 câu trả lời
  • Tui vẫn Đan len nè bạn Xt.
    Nhãn dán Sự can đảm và huyền thoại Surprised, woman with surprised expression
    2
  • Hồi đó tôi cũng tự đan áo cho tôi mặc , sau lại cũng tự đan áo ,mũ , vớ cho các con, thích lắm .Còn bây giờ thì : Lười .
    1
  • Mình đan áo cho ax mất một tháng mới xong. Áo lạnh và vớ cho con gái .giờ thì con chẳng màng tới. Mua là xong, đủ kiểu.
    1
    • Yêu thích
    • Trả lời
    • 9 giờ
  • Giống em ghê, 1 cái áo tháo ra, đan lại đủ kiểu, Đan áo cũng là 1 hình thức tĩnh tâm, em thấy vậy
    2
    • Yêu thích
    • Trả lời
    • 9 giờ
    • Thanh Phan
       Anh thích nhìn mấy cô đan len, thoăn thoắt luôn tay, vẫn nhìn người khác nói chuyện bình thường... đôi tay y như máy!
      1
      • Thích
      • Trả lời
      • 8 giờ
  • Hồi xưa ở Banme gia đình UL sinh sống bằng nghề đan len, Má UL đan rất giỏi, nhà có giàn máy đan áo len đủ kiểu, đan vớ, bao tay em bé. Nhớ những đêm thức khuya cùng với má thắt dây và làm hoa cho những đôi vớ xinh xinh đủ màu sắc.. (Bài viết của anh X… 
    Xem thêm
    1
    • Yêu thích
    • Trả lời
    • 9 giờ
  • Xưa đan đủ thứ : áo ,mũ ,khăn ,tất ...ghi vào vở cẩn thận theo cách hiểu riêng của mình những kiểu đan ... . Thế mà giờ đây quên sạch sành sanh luôn !
    3
    Xem thêm 1 câu trả lời
  • Thời nay ít người mặc áo len nên bỏ nghề rồi anh ui
    1
    • Thích
    • Trả lời
    • 7 giờ
    • Tống Mỹ Linb
       Hàng hiệu giả da bây giờ vừa sang vừa đắt tiền!
      1
      • Thích
      • Trả lời
      • 6 giờ
    • Bởi vầy nên chẳng ai mặc áo len .Đan một áo len người lớn nhanh cũng phải mất 10 ngày đến nữa tháng mà công chảng được là bao .Tính ra chắc chỉ để húp cháo .Nên làm việc khác cho nhanh thấy.
      Với lại con cháu bây giờ chả đứa nào thích áo len
      Thôi đành bỏ nghề luôn anh ơi
      Xen ra số mình lận đận mãi .
      Bá nghệ bá tri vị chi thành ra bá láp kkkkkkk
      • Thích
      • Trả lời
      • 6 giờ
    • Xứ Thượng
       :- danle da cam men Xu thuong tu lau roi do ...Mong ban nhan tam Long cua toi...
      1
      • Thích
      • Trả lời
      • 4 giờ
  • Xin loi :- cac ban hoc lop 6 chu khong phai lop De that ...mong duoc cac ban tra loi.? Xin cam on...
    • Thích
    • Trả lời
    • 4 giờ
  • Tôi có thằng bạn học , nó chĩ có chị và em gái Đan áo len phụ quỹ gia đình,nó Đan phần tay áo bị bạn chọc quê, nên nó chĩ Đan vào ban đêm
    1
    • Thích
    • Trả lời
    • 3 giờ
  • Đó là Anh họ con ông Cậu của Anh chớ bạn nào ? Cả nhà chia nhau đan chỉ 2 ngày là xong 1 chiếc áo len , có tiền công để đi chợ , cừ thiệt
  • Nhãn dán Quẩy tưng bừng, mừng dịp lễ knitting, woman knitting
    • Thích
    • Trả lời
    • 53 phú

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét