Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Buôn Ma Thuột, Tây Nguyên, Vietnam

Thứ Sáu, 20 tháng 3, 2015

HOA BÂNG KHUÂNG

HOA BÂNG KHUÂNG
Một loài hoa bé nhỏ
tim tím giữa trời hoang
bâng khuâng lòng muốn ngỏ
ngại chút tình sớm tan
Tôi là đứa trò nhỏ
lang thang giữa rừng chiều
hư ảo một tình yêu
mong manh như sương cỏ
Hoa Bâng Khuâng bâng khuâng !
suốt tuổi thơ hoang dại
nỗi niềm nào đọng lại ?
Khi một đời bâng khuâng ?
(Thơ của Nguyễn Quý Ninh đăng trên dotchuoinon.com)
Hình ảnh loài hoa nhỏ mầu tím thẫm trở thành một kỷ niệm êm đềm trong suốt quãng thời thơ ấu hồn nhiên của em. Loài hoa mọc từng đám ven dốc những ngọn đèo đã quyến rũ em thật sự mỗi lần em theo ba me vào Đà Nẵng thăm bác Lộc. Em còn nhớ mãi những buổi chiều mùa hè hoàng hôn buông chậm, rừng hoa dại tím ngắt không gian đã gợi nguồn thi hứng cho em ghi được những vần thơ đầu đời vụng dại nhất để ca tụng mầu hoa đó. Có một lần xe bị nổ lốp trên đèo, em phải xuống xe chờ thay bánh mới, em đã men theo một quãng xa để hái cho được cành hoa tím chạy lại hỏi me:
- Hoa chi ri me?
Me nhìn thật lâu vào những cánh hoa tím li ti đính dài trên một cuống thật nhỏ kéo ra tận cùng bằng một cái đuôi cong, rồi lắc đầu:
- Me chịu.
Em quay sang ba:
- Ba, ba có biết hoa ni tên chi không ba?
Không hiểu ba không biết thật hay ba đang bực mình vì cái bánh xe nặng nề nên ba trả lời em cộc lốc: Không!
Em đành ép cành hoa vào má, suy nghĩ mông lung, thôi em đặt tên cho nó là loài hoa không tên vậy. Mãi đến khi gặp Bình, quen Bình, mới biết được tên loài hoa kỷ niệm này: Hoa Bâng Khuâng.
(Trích đoạn truyện Hoa Bâng Khuâng của Thùy An trong Tủ Sách Tuổi Hoa)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét