Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Buôn Ma Thuột, Tây Nguyên, Vietnam

Thứ Tư, 12 tháng 8, 2015

HOA BƯỞI TÔI ĐÂU

HOA BƯỞI TÔI ĐÂU
...
Cách đây khoảng 10 năm, tôi về quê sống với ông bà ngoại 3 năm. Thuở ấy, cứ đến mùa hoa bưởi là lũ trẻ con trong xóm lại tụ tập nhau lại, tôi không rõ để làm gì nhưng thấy chúng rủ thì tôi cũng đi. Dưới gốc cây bưởi to nhất làng, lũ trẻ ngày ấy nhặt hoa, chơi đồ hàng, dùng kim chỉ để kết hoa bưởi thành vòng tay, vòng cổ và cả vòng nguyệt quế. Hương hoa bưởi nồng nàn quyện vào những nụ cười của những cô nhóc tuổi lên 10, 11 chúng tôi… Và những hình ảnh ấy lạ thay, mãi in đậm trong sâu thẳm tâm trí tôi.
Tôi nhớ bà ngoại cũng thường dùng hoa bưởi để đun nước gội đầu cho cô cháu gái nhỏ. Tôi chúa ghét những thứ mùi vị lạ nên mỗi lần bà bảo gội đầu là y như rằng tôi lại phụng phịu, mặt nhăn nhó. Bà thường đùa rằng: "Con gái lớn rồi mà mặt xấu thế kia. Nhăn nhó như bánh mì gặp nước thế". Tôi cười và vì sợ bà chê xấu, nên lại ngoan ngoãn gội đầu. Ngày xưa sao mà hồn nhiên quá!
( Trích Mùa Hoa Bưởi Trong Tôi của Tường Hà Vi )
Thời thơ ấu của tôi thật gắn bó với hoa bưởi. Đám trẻ con chúng tôi nhặt hoa, chơi đồ hàng, bày lên những lá bàng, giả làm kẻ bán người mua, tíu tít. Mẹ giao cho chị em tôi nhiệm vụ thu gom hoa bưởi trong vườn lại để mẹ ướp hương bột sắn, nấu chè bưởi, ướp vào chè mạn để bố và ông tiếp khách.
Mùa hè đến, thứ đồ ăn hấp dẫn chúng tôi nhất có lẽ là bát chè hoa bưởi nấu bằng bột sắn dây. Bát chè trong suốt vừa thơm mùi hoa, vừa man mát hương bưởi dịu nhẹ, ăn vào đến đâu nhớ đến đấy. Bây giờ người ta nấu chè thường cho hương liệu va ni, dầu chuối. Nhưng ai đã từng được nếm thứ chè bột sắn dây ướp hoa bưởi, hẳn sẽ không bao giờ quên.
...
Hoa bưởi quê mùa mộc mạc vậy thôi, nhưng đã đi vào thơ ca, âm nhạc với bao nỗi niềm... Nhà thơ Phan Thị Thanh Nhàn từng viết : "Đôi bạn ngày xưa học chung một lớp/ Cây bưởi sau nhà ngan ngát hương đưa", để rồi "Giấu một chùm hoa trong chiếc khăn tay/ Cô bé ngập ngừng sang nhà hàng xóm…" và "Mùi hương thầm vương vấn mãi người đi"....
Dù đi đâu xa, ta vẫn nhớ về quê mình với một mùa hoa mộc mạc chân chất nhưng khó quên - Mùa Hoa Bưởi.
( Trích Mỗi Mùa Hoa Bưởi Về... của Diễm Nguyệt )

2 nhận xét:

  1. Chào người Buôn Mê...Lâu lắm rồi không thấy bạn...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn Nguyên... ghé thăm. Mình bây giờ ở bên Facebook rồi. Vì FB ko có hệ thống lưu trữ nên mình đem các bài sưu tầm đăng trên FB về cất ở Blog này đấy...Chúc bạn an vui hạnh phúc gia đình.

      Xóa