Nhớ thời kinh tế mới xa xưa... đủ các loại dây trồng... có cả đậu rồng!
CÂY ĐẬU RỒNG
...
Vết thương lòng tưởng đâu nguôi ngoai theo năm tháng sống tạm ở xứ người lại vỡ ra, máu sầu lại ri rỉ chảy. Thế mới biết, có nơi nào bằng quê hương của mình, dù nó có khô cằn sỏi đá hay lụt lội mênh mông cũng vẫn là quê hương thân mến. Từ khu vườn nhà nội đến cái bến đậu ghe dưới mé rạch, từ bụi tre tàu đến các ruộng lúa xanh rờn chạy dài mút mắt, từ cái bầu sen mà tôi thường ngồi câu cá rô đến mấy rặng trâm bầu thẳng tắp, con kinh nhỏ lững lờ chảy ngang qua làng, chiếc cầu khỉ chơi vơi bắt ngang qua rạch, bãi cỏ lác xanh um thăm thẳm, mấy cái đìa xanh rì một màu bèo cám ... và bao nhiêu cái khác nữa thật khó mà quên được...
Có lần tình cờ, tôi thấy bán đậu rồng, một loại đậu của quê nhà tưởng chừng như khó mà gặp được trêm đất Pháp. Vài cái đậu loe ngoe được bọc trong giấy kiếng cẩn thận và nhìn giá tiền thì ôi thôi còn mắc hơn cả thịt bò non. Gói đậu rồng đã hơi héo, vài cái đậu đã lấm tấm đen đâu còn vẻ xanh tươi mơn mởn như ngày xưa tôi đã hái trên giàn đậu rồng mọc bừa bãi ngoài sau khu vườn nhà. Tôi mỉm cười nhớ lại, những lần ấy tôi còn chê không thèm hái những trái đã lớn dài mà chỉ chọn những trái vừa độ 1 tấc, dòn rụm ngon lành để ăn với cá bống dừa kho tiêu hay cá rô kho tộ. Tôi hít hà đặt gói đậu xuống vì mắc quá, mùi vị quê hương mà với giá này thì đến cả hai túi cũng lủng hết. Vậy cũng là cho đáng đời tôi. Ngày xưa nơi quê nhà thì chê già chê non, nay ở xứ người thì thèm ơi là thèm, giá có được một trái đậu rồng già mấy đi nữa tôi cũng nhai ngon lành mà!
...
(Trích trong "Cỏ Lác Ao Bèo" của Hà Ngọc Bích đăng trênhttp://daichung.com/93/14_co_lac_ao_beo.shtm)
...
Vườn đậu rồng của mẹ rất sai quả. Mỗi khi thu hoạch đậu, mẹ lựa trái ngon đem rửa sạch để đợi sáng hôm sau dùng chiếc xe đạp cũ đi bỏ mối cho các chợ. Những trái eo óp, mẹ mới dành lại để nấu món ăn cho gia đình.
Khu vườn nhà tôi tuy hẹp nhất trong xóm, nhưng mẹ luôn biết cách tận dụng diện tích và sử dụng đất tối ưu, xen canh mùa nào thức nấy. Mẹ còn cẩn thận chọn ra những quả đậu rồng tốt để lấy giống gieo lại cho các vụ sau. Cứ như vậy mà đã hơn 25 năm qua mẹ luôn gom góp chắt chiu từng đồng tiền từ bán rau, bán đậu rồng để nuôi mấy anh em chúng tôi ăn học. Công việc ấy dù vất vả, nhưng hình như mẹ chưa một lời than vãn, chỉ luôn mong muốn một đều duy nhất cho các con của mẹ ăn học nên người.
Giống đậu rồng mẹ trồng, sau này tìm hiểu tôi mới biết còn có tên gọi khác là đậu khế, đậu vuông hay đậu cánh. Quả của nó có màu xanh 4 khía, trên mép có hình răng, có thể ăn sống cũng được và ăn chín cũng rất hấp dẫn. Nếu người dùng lần đầu có vị giòn hơi hăng nhưng dùng quen dần cảm thấy ngọt và bùi. Đậu rồng chế biến được nhiều món luộc chấm chao, trộn gỏi với thịt lợn, xào với thịt bò…
...
(Trích trong "Nhớ lắm vườn đậu rồng ở chốn quê" của Công Tâm đăng trên https://danviet.vn/nho-lam-vuon-dau-rong-o-chon-que...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét