"Lòng ta là những hàng thành quách cũ
Tự ngàn năm bỗng vẳng tiếng loa xưa..." (Vũ Đình Liên)
ĐÀ LẠT ĐÃ MẤT
*Thiên Chánh
...
Thuở nhỏ, buổi sáng nào đi học trời cũng mù mịt sương, đến nỗi xe hơi chạy ban ngày còn phải bật đèn pha.Nhưng giờ nó là hàng hiếm, có lẽ phải đi thật xa ra ngoài ngoại ô Xuân Trường, Xuân Thọ, Thái Phiên mới tận hưởng. Hoặc có cũng bất thường sau những ngày dài mưa nhưng mỏng dính đã tan nhanh. Ngày bé đi học nhìn mấy cô bạn gái má đỏ ửng , áo len găng tay tím hồng, tà áo dài trắng quyện vào nhau hư hư thực thực.Giờ chỉ là ký ức tuổi học trò.
Cái lạnh vẫn còn nhưng cái ôn hòa đã mất. “Khí hậu Đà Lạt vốn được ca tụng là mùa thu bất tận, nhưng bây giờ là mùa gì không biết”.
Trưa tan học về đi bộ bậc thang cấp chợ Đà Lạt, lãng đãng cô bán hàng rau, bán đậu hũ ngoài chợ cũng bận áo dài trắng. Chợ Đà Lạt đẹp, một công trình Kiến trúc đáng nể của Ngô Viết Thụ, giờ không gian bị phá vỡ, bị nhốt trong những tầng nhà, khối bê tông khách sạn từ lúc nào.
Một tiểu Paris chìm trong sương mù, trong ngàn thông reo và cái lạnh e ấp đã mất. Khí chất của Đà Lạt làm cho con người ta hiền hòa hơn, thơ hơn. Nhưng giờ nhường vào đó là sự ồn ào náo nhiệt. Con người Đà Lạt gốc cũng bị lai hóa phong cách sống, thực dụng hơn và vấn đề vô cảm cũng xuất hiện khá nhiều. Đam tang đi qua cũng không còn đứng lại ngã mủ chia sẻ. Nhà hàng khách sạn nhiều hơn nhưng không đồng nghĩa với sự mến khách và hiền hòa được giữ gìn mà để lại những điều tiếng đáng buồn ” nâng giá , chặt chém khách du lịch”. Khúc phố khuya lặng lẽ với bếp than hồng của cô bán hàng co ro bán bắp nướng trong đêm lạnh, của hàng nước sữa đậu nành bốc khoái ấm áp nhường chỗ cho cô cậu trẻ ôm nhau phóng như bay gầm rú phá tan không gian thanh vắng.
Những ngôi biệt thự ít ỏi còn sót lại nhưng người bạn của nó là lớp sương huyền ảo và những gốc thông xù xì đã chết. Xã hội phải phát triển, đây là điều ai cũng mong muốn, nhưng Đà Lạt đang thay đổi nhanh quá, không hợp với Đà Lạt chút nào. Đà Lạt thay cái áo màu xanh của rừng thông thành cái áo đủ màu bê tông sắt thép.Những khoảng trống bất kiến tạo đáng lẽ phải được để dành, nay lại bị tận dụng triệt để.
Đà Lạt ngày càng nóng, ngập úng liên tục; những “đặc sản” thông, sương… trở thành của hiếm. Môi trường ô nhiễm trầm trọng...
... Mong sao Đà Lạt thiên đường của quá khứ đã mất sẽ được gìn giữ đừng mất thêm và tái hiện lại từ con người, góc phố , hàng cây, ngọn cỏ…
...
THIÊN CHÁNH
*Trích trong "Đà Lạt, hồi ức đẹp xưa, buồn cho con người cảnh quan ngày nay" của Thiên Chánh đăng trên https://suphamk2dalat.wordpress.com
138Hoan Pham, Uyen Lan và 136 người khác
62 bình luận
2 lượt chia sẻ
Thích
Bình luận
Chia sẻ
62 bình luận
Phù hợp nhất
- Khiếm Thị Ban MêKhông biết khi nào Việt Nam sẽ thôi là cái chợ để những điều đẹp đẽ mãi tồn tại và những tiếc nuối sẽ không còn4
- Yêu thích
- Phản hồi
- 1 tuần
- Xứ ThượngKhiếm Thị Ban Mê Nhiều khi đó là quy luật của cuộc sống!2
- Thích
- Phản hồi
- 1 tuần
- Vo Thi NguyenDaLat bay gio..cung phai dung "may dieu hoa"..Anh Dat a.
- Thích
- Phản hồi
- 1 tuần
- Xứ ThượngVo Thi Nguyen Bên xứ lạnh châu Âu có nơi nóng như nhiệt đới quê mình... Môi trường cho mấy tỷ người không khác được em ơi. Mong em gái của em mau bình phục!
- Thích
- Phản hồi
- 1 tuần
- Vo Thi NguyenDa, em cam on loi mong chuc em gai binh phuc...
- Thương thương
- Phản hồi
- 1 tuần
- Dung Ho VanHoài niệm thôi anh !
- Yêu thích
- Phản hồi
- 1 tuần
- Xứ ThượngDung Ho Van Vâng, đúng tâm tư con người!
- Thích
- Phản hồi
- 1 tuần
- Hung KieuĐà Lạt vốn là thiên đường trong mộng tưởng của những kẻ đang tuổi yêu đương với phong cảnh ít thấy ở Việt Nam vì dường như có pha trộn một ít cảnh sắc Châu Âu trong nó.Ai đã từng đặt chân lên đất Đà Lạt ở thập niên 60 cũng cảm nhận được điều đó qua không gian lành lạnh với những ngôi biệt thự nằm lẫn khuất giữa rừng thông.Con gái Đà Lạt trắng da má đỏ môi hồng thì…đẹp khỏi chê! Tuy nhiên thân hình thanh xuân tươi tắn lúc nào cũng nấp sau những chiếc áo len xanh đỏ làm những chàng trai cứ tha hồ mường tượng rồi…tiếc hùi hụi!Dốc cỏ quanh bờ hồ Xuân Hương ở những năm cuối trước khi vào lính mà tôi đã trải tình mình trong tuỳ bút Áo lụa bay bay giờ còn đâu nữa?Nó đã được thay thế bằng một công viên với những vật thể mới xây dựng xanh đỏ loè loẹt như một bà cô già đang tuổi hồi xuân, cố giữ nét xuân thì của mình bằng mọi cách có thể.Nếu ai đã từng có một kỷ niệm đẹp về vùng đất ấy thời tuổi trẻ thì xin có một lời khuyên: Đừng cố quay về miền đất cũ để tìm lại những ngọt ngào xưa ấy vì con người hiện tại đã làm thay đổi chúng rồi và những hoài niệm xưa cũng đã…theo gió về trời…14
- Yêu thích
- Phản hồi
- 1 tuần
- Hien NguyenRồi đời mình cũng qua nghĩ đến các thế hệ mai sau sẽ như thế nào có còn không khí sạch để thở không?2
- Buồn
- Phản hồi
- 1 tuần
- Cúc Hoa Nguyễn ThịBuồn cho Đà Lạt đã mất đi những gì cần giữ lại2
- Thích
- Phản hồi
- 1 tuần
- Xứ ThượngCúc Hoa Nguyễn Thị Đúng vậy đó em!
- Thích
- Phản hồi
- 1 tuần
- Hồng TrangĐà Lạt xưa vẫn luôn tồn tại trong tâm trí“Lắng nghe chiều xuống thành phố mộng mơMàu lam tím Đà Lạt sương phủ mờ …Xem thêm3
- Thích
- Phản hồi
- 1 tuần
- Xứ ThượngHồng Trang Chắc hát hay lắm đây!!
- Thích
- Phản hồi
- 1 tuần
- Hồng TrangXứ Thượng , nghe được, anh bỏ chạy sớm!
- Haha
- Phản hồi
- 1 tuần
- Xứ ThượngHồng Trang No star where!! Hay hay không bằng hay hát... Anh luôn vỗ tay cho em!
- Thích
- Phản hồi
- 1 tuần
- Hồng TrangXứ Thượng hôm nào có dịp về Buôn Trấp đem theo thùng amly kẹo kéo nha anh!
- Haha
- Phản hồi
- 1 tuần
- Đã chỉnh sửa
- Xứ ThượngHồng Trang Ở Buôn Trấp tụi anh hát kẹo kéo này quoài lun... mới hát theo yêu cầu, sau thì theo nhu cầu, say thì dành nhau hát...
- Thích
- Phản hồi
- 1 tuần
- Hồng TrangXứ Thượng thấy anh giành được mấy Mic luôn í. Hóng nghe!
- Haha
- Phản hồi
- 1 tuần
- Quang PhungĐà Lạt ơi ,thôi giã từ em nhé !!!
- Buồn
- Phản hồi
- 1 tuần
- Xứ ThượngCám ơn chị Quang Phung chia sẻ nỗi buồn!
- Thích
- Phản hồi
- 1 tuần
- Xuan Mai DamTiếc nhất là mất đoàn tàu và đường ray răng cưa anh XT ha..2
- Thích
- Phản hồi
- 1 tuần
- Xứ ThượngXuan Mai Dam Để qua được những đoạn đèo dốc, các kỹ sư Pháp phải thiết kế những bánh răng cưa lắp thêm vào bên dưới đầu máy. Khi tàu chạy đến gần đoạn ray có răng cưa, lái tàu sẽ giảm tốc độ và khởi động giàn bánh răng ở đầu tàu cho móc vào đường ray răng cưa, rồi khóa hệ thống bánh răng. Bánh răng của đầu máy khi đó bám chặt vào răng cưa đường ray để tàu bắt đầu leo dốc và xuống dốc an toàn, không bị trượt mất kiểm soát.
- Thích
- Phản hồi
- 1 tuần
- Xuan Mai DamXứ Thượng dạ.. vậy mà đem bán phế liệu cho Thụy Sỹ giờ muốn khôi phục lại phải mất đến gấp ngàn lần tiền bán.. chán ạ
- Thích
- Phản hồi
- 1 tuần
- Đinh Thị ThơXuan Mai Dam ..oh..tiếc quá Mai nhỉ2
- Thích
- Phản hồi
- 1 tuần
- Xuan Mai DamĐinh Thị Thơ ừ.. nhiều ng tiếc lắm như mình ah Thơ ơi..
- Thích
- Phản hồi
- 1 tuần
- Thu An Cao--- Tui không phải là dân Đà Lạt , nhưng tui có dịp ra Đà Lạt xưa , và tui cảm nhận về Đà Lạt xưa thật đẹp ,văn minh và thanh bình với những con đường hiền hoà mộ đạo , một ký ức đẹp chơn chất trong con người Đà Lạt một thuở , nhìn cảnh người phụ nữ lớn tuổi mặc áo dài đi chợ ngày xưa thật nho nhả , hồi ức vẫn còn lấp lánh đâu đây , nhưng bây giờ sao tìm được cảnh nầy .Trời Đà Lạt lạnh đầy mù sương , nghe về dòng nhạc trữ tình một thời lên đỉnh cao văn hoá , nghệ thuật ,văn chương ... nhưng sau nầy ắt hẳn không bao giờ tìm được điều đó , chỉ có những người Đà Lạt cũ tìm đến nhau , họ cùng chọn một cách sống thật lành ,để nghe bản tình ca cũ để năng niu những nét đẹp còn sót lại , chỉ có đôi khi người ta sống chậm lại để nhìn về những góc nhỏ bình yên mà thường ngày vẫn bị bỏ quên giữa dòng đời tấp nập ,bon chen .Thời gian cứ vội vã trôi , con người cũng tất bật với công việc . Đó là thời gọi là công nghiệo hoá ,hiện đại hoá , con người cũng thay đổi qúa nhiều từ văn hoá ứng xử hằng ngày , và tính cách đạo đức từ cộng đồng đang dần mất đi .Người Đà Lạt bây giờ không còn là người Đà Lạt của những năm tháng cũ ,tất cả chỉ còn lại là chuyện của thời gian .
- Yêu thích
- Phản hồi
- 1 tuần
- Xứ ThượngThu An Cao Cám ơn lời bình rất hay!
- Thích
- Phản hồi
- 1 tuần
- HongDiep TranDân nhập cư nhiều quá , phá nát Đà Lạt mộng mơ rồi
- Buồn
- Phản hồi
- 1 tuần
- Đã chỉnh sửa
- Bạch YếnMe của em là người phụ nữ giản dị , bà ko được học hành nhiều , năm 76, 77 chi đó, Ba mẹ em đi Đà Lạt gởi đứa em vào trường , nhưng bị từ chối vì lúc đó nhà dòng ko được tuyển sinh nữa .Lúc về bà kể với em : người Đà Lạt mua bán với nhau lịch sự lắm con, sáng sớm má ra chợ rau thấy họ mua bán gì mà nói nhỏ nhỏ thầm thì , người mua kẻ bán đều vậy , chợ gì mà yên lắm, không có ồn ào như chợ ở mình ngộ lắm con .Bây giờ ko biết còn nét nền nả xưa, như nhận xét của bà mẹ quê mình ko nhỉ .
- Yêu thích
- Phản hồi
- 1 tuần
- Đã chỉnh sửa
- Nguyễn Thị Tuyết NgaMười năm trước về đi loanh quanh đã thấy hụt hẫng trong lòng . Giờ thì Đà Lạt ơi chỉ còn là nỗi buồn tiếc nuối.2
- Yêu thích
- Phản hồi
- 5 ngày
- Hoàng Oanh VũHoài niệm về Dalat xưa ...chỉ còn trong ký ức. Chừ nhà cao tầng che khuất hết cảnh rùi anh ha .
- Yêu thích
- Phản hồi
- 5 ngày
- Gio Ra ChoiTrước 75 chị được gia đình đưa lên Đà Lạt thăm viếng nhiều lần trong nhứng dịp nghỉ hè,, nên năm 2012 có dịp trở lại, chị rất ngỡ ngàng trước nhiều thay đổi của thành phố sương mù này. Nó mang vẻ đỏm đáng giả tạo chứ không còn vẻ đẹp thiên nhiên của ngày tháng cũ. Buồn!
- Buồn
- Phản hồi
- 4 ngày
- Đã chỉnh sửa
- Xứ ThượngGio Ra Choi Dạ, chị!
- Thích
- Phản hồi
- 3 ngày
- Buồn
- Phản hồi
- 3 ngày
- Xứ ThượngPhan Nguyen Dạ, Chị!
- Thích
- Phản hồi
- 3 ngày
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét