Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Buôn Ma Thuột, Tây Nguyên, Vietnam

Thứ Bảy, 25 tháng 6, 2022

THƯƠNG VỀ PHỐ CŨ *Niê Thanh Mai

 

Người ơi, môt chiều nắng tơ vàng hiền hòa hồn có mơ xa... (Hương Xưa- Cung Tiến)
THƯƠNG VỀ PHỐ CŨ
*Niê Thanh Mai
Hôm trước, một người bạn cũ hỏi tôi rằng Buôn Ma Thuột bây giờ khác gì không? Cũng thế mà. Thế làm sao cho được. Ban Mê đã thay đổi nhiều. Thị xã bây giờ đã lên thành phố, vết dấu cũ đã được thay thế bằng những mới mẻ của toà nhà cao tầng, đường rộng thênh và rợp bóng cây. Chỉ có ký ức với thị xã cũ xưa yên ắng là vẹn nguyên.
Anh bạn tôi rời Ban Mê đi xứ khác cũng hơn hai mươi năm. Thời gian chắc đủ dài để chỉ còn vương vấn điều gì tưởng đã ngủ yên. Những ký ức đọng lại đâu đó ở gần Ngã Sáu, nơi anh từng đứng dưới gốc cây đại trơ trọi lá, mải mê nhìn về bên kia, nơi người con gái anh thầm yêu chăm chỉ đi nhà thờ lớn dự lễ chiều chủ nhật. Mỗi khi bóng áo dài tha thướt, đạp xe lướt qua thì anh muốn say nắng, dù lễ chiều ở nhà thờ luôn là lúc trời đã nhạt đi thứ nắng hanh hanh của xứ Tây Nguyên.
Khi ấy, tôi mới chỉ đủ tuổi tụ tập với đám bạn. Lũ chúng tôi xúm xít nhau nhặt hoa dưới những gốc cây đại xù xì nơi dãy nhà quét vôi màu vàng nghệ ở giữa đoạn đường Lý Thường Kiệt. Hoa đại rụng trắng gốc. Hương hoa từ đêm trước lúc nào cũng phảng phất. Hoa đựng trong những chiếc giỏ xe rồi theo chúng tôi vòng vèo qua dãy nhà gỗ rất cũ ở đường Y Jút. Một đôi khi lại chen vào giữa những người bán hàng xén, rau củ để kiễng chân nhìn vào phía trong sân đình Lạc Giao. Ở đó hoa đại cũng rụng trắng gốc nhưng không ai vào nhặt. Cảm giác thích thú mà sợ sệt ấy cũng lặp lại khi ngang qua chùa Khải Đoan. Mẹ tôi vẫn dặn hoa ở sân đình chùa không được nhặt về nhà, đó là hoa thiêng.
Anh nhớ vì có lẽ tôi mang cơm lên giúp mẹ anh. Con bé mười hai tuổi, vừa biết đi xe đạp nhưng rất chăm chỉ mang cơm lên cho anh, anh là nài ngựa ở bến xe ngựa ở đoạn đường Điện Biên Phủ, nơi ấy luôn có sự hấp dẫn không thể cưỡng lại được. Tôi thích nhất những chú ngựa nâu dũng mãnh luôn bị che mắt bởi tấm cao su dầy, chúng hiền lành gặm cỏ, sục mũi vào thùng nước thơm mùi đường non. Một đôi lần khi vắng khách, anh bảo tôi leo lên xe. Anh sẽ chở đi dạo một vòng thị xã. Ngồi trên chiếc xe ngựa gỗ, bám chặt càng xe là một thứ cảm giác sung sướng đến lạ lùng, đến mức làm tôi mất ngủ suốt mấy đêm liền. Cứ nhắm mắt, tôi lại nghe tiếng lóc cóc của vó ngựa nện xuống nền đường. Cả ánh mắt ngưỡng mộ của các chị vai mang gùi nặng trịch đang nghỉ bên đường nhìn theo bóng xe ngựa lướt qua.
Mà lạ. Bao nhiêu năm rồi. Tôi chẳng có đủ thời gian để hoài niệm về điều đã cũ. Cho đến ngày anh nhắn hỏi thăm về Ban Mê. Rằng ở thị xã có còn xe lam khói mù trời của những năm xưa lắc nữa không? Tôi bật cười. Đừng gọi thị xã nữa. Buôn Ma Thuột đã lên thành phố từ lâu lắc rồi. Xe lam cũng không còn nữa. Nhưng đi qua đoạn đường Điện Biên Phủ ấy, một đôi khi tôi vẫn lại nhớ dãy xe xếp lớp chờ khách. Bao nhiêu lần ngồi sau yên xe, mẹ sẽ chở tôi đến bến xe lam, mẹ lên xe đi xuống huyện Cư Jut buôn bán. Đường xa, một tháng về được một hai lần, ba chị em tôi ở nhà với cha. Những đứa trẻ lúp xúp như những cây nấm. Tối nào cũng khóc rưng rức vì nhớ mẹ.
Thì ra phố cũ trong tôi cũng vẹn nguyên như bạn. Cũng như thể anh chẳng thể nào quên vạt đất đỏ nơi con đường vắng ven trung tâm thị xã, hoa dã quỳ vàng chen chân với cỏ dại, mọc um tùm. Tôi không thích thú gì, có lẽ vì nhà chỉ cách nghĩa địa Phan Bội Châu chưa đầy trăm mét, nơi những bạt ngàn thứ hoa của mùa khô hanh ấy. Chúng tôi lớn lên cùng thứ hoa không mùi ấy, nhìn quen màu vàng ngợp mắt chen giữa rừng lá ram ráp. Khi nào cần thì mang liềm vạt lấy từng ôm mang về để cha nấu nước khi trong nhà có đứa bị rôm sảy. Mãi đến bây giờ, khi dã quỳ biến mất trong phố, rồi lùi xa đâu đó trên những con đường vào rẫy, lá xanh nhuộm mình trong bụi đỏ, hoa vẫn vàng rực thì tôi vẫn thờ ơ khi nghe người ta nhắc đến như một sự bâng khuâng.
Nhưng bâng khuâng chốn cũ thì tôi vẫn giống như bạn. Khi về khu trung cao Phan Bội Châu. Nơi tôi đã hồn nhiên lớn lên cùng tuổi thơ khốn khó. Những căn nhà giống nhau như hàng chục hộp diêm san sát bên nhau. Nơi mà người đến thăm một lần khi quay lại không bao giờ nhớ được vì nhà nào cũng giống nhau. Những yêu thương còn lại là cái nhìn thương mến người xóm cũ. Dù tôi đã rời đi. Dù cha mẹ tôi đã phiêu diêu nơi cực lạc hơn mười mấy năm nay.
Những yêu thương ấy, tôi nhắn cho bạn. Rằng về Buôn Ma Thuột thì vẫn như ngày xưa. Không chỉ phố. Không chỉ ký ức mà cả người bạn ngày thơ bé như tôi...
Niê Thanh Mai
Ly Trinh, Hoan Pham và 191 người khác
94 bình luận
9 lượt chia sẻ
Thích
Bình luận
Chia sẻ

94 bình luận

Phù hợp nhất

  • Nguyen The Dien
    Cảm ơn em trai
  • Ngocthach Nguyen
    Gợi giấc mơ xưa anh hỉ❤️
    2
  • Lê Thị San
    Cảm ơn anh bạn hiền.Những ký ức mãi in dấu trong mỗi người Banme xưa...❤❤❤
    3
    • Yêu thích
    • Phản hồi
    • 1 tuần
    • Đã chỉnh sửa
  • Thanh Đỗ
    Khu trung cao Phan Bội Châu là ở đâu vậy anh Xứ Thượng
    3
    Xem thêm 10 phản hồi
  • Uyen Lan
    ký ức đẹp gợi nhớ về Banme, có người tôi yêu cùng hoa vàng lối cũ ! Cảm ơn anh Xứ Thượng và tác giả !
    • Xứ Thượng
      Uyen Lan Cô giáo có tâm hồn nhà thơ... thật quý mến!
    • Uyen Lan
      Bài viết hay nên Al cảm xúc vậy mà! Cảm ơn anh Đạt Xứ Thượng nhiều nha!
  • Nguyen Giang Nam
    Nhớ nhà quá anh Xứ Thượng !!!
    Xem thêm 1 phản hồi
  • Van Tran
    Em còn nhớ hương thơm dịu mát của mỗi sớm mai, hương thơm ngọt ngào của mỗi đêm về, hương của ổi chín, của bắp luộc, của chuối chiên, của cafe, của thuốc lá Đà Lạt... ở nơi phố thị nhỏ này khác hẳn ở mọi nơi nào!
    3
  • Nguyễn Bước BD
    Ký ức vốn chỉ nằm trong mỗi người, kể lại mới lan tỏa, nếu có minh họa thêm hình ảnh thì quí nhưng quí hơn nên có ghi chú để người ngoài cuộc cùng quay về với nhau!?
  • Yngec Buonya
    Đối diện doanh trại đội biên phòng tỉnh.
    2
  • Kim Thịnh Dancer
    Yêu phố cũ nhỏ bụi nhiều ngày xưa lắm a XT ...nhớ khi tan lễ chủ nhât..khi nào cũng có mấy anh nho nhỏ đứng chờ ai kia...hihi
    2
  • Thucuc Tonnư
    Những ký ức của một thời Thị xã BMT .
    ,.mãi mãi còn đọng mãi trong tôi,..
    vào cái thời gian cũng đã gần bốn mươi năm rồi còn gì .! Ôi. Ở đó có tình iêu ,tình thân ,tình bằng hữu ,tình đồng nghiệp ...!!!
    2
  • Balinh Duongduc
    Khu trung cao được lập lâu lắm rồi thập niên 80'đã có giờ vẫn con trên đường Trương Công Định, khu trung cao có những đường Lê Lai, đường An Dương Vương v. v. v.... gần nghĩa địa làng ngày xưa....!
    2
    Xem thêm 1 phản hồi
  • Ly Trinh
    Yêu lắm phố cũ ơi
  • Đỗ Minh Hương
    Đi đâu cũng nhớ và thích về BMT… yêu lắm ❤️
    2
  • Hân Lê Thị Ngọc
    Hình như Cung Tiến làm những bài hát ... Hương xưa , Hoài cảm .... cho Banme mình hay sao đó a.XT .... hihi
    3
  • Phạm Quý
    Không có khu trung cao Phan Bội Châu . Chỉ có khu trung cao Phan chu Trinh thôi .
    2
    • Thích
    • Phản hồi
    • 1 tuần
    • Đã chỉnh sửa
    • Nguyên Lê
      Phạm Quý Khu trung cao Phan Bội Châu thành lập được nhiều năm rồi mới có thêm khu trung cao Phan Chu Trinh nha bạn, chắc lâu quá nên quên.
    • Phạm Quý
      Nguyên Lê khu phan bội châu dành cho CBCNV nói chung . Con phân lô trên PCT là cán bộ nhớn đó bạn . Tên gọi là thế . Mình không có vé nên không nhớ bạn ạ .
      2
    Xem thêm 4 phản hồi
  • Na Trinh
    Tôi có nhiều kỉ niệm với đường y jut, đình Lạc Giao, Suối Đốc Học .....đã từ lâu ko về thăm TP BMT
    2
    • Xứ Thượng
      Na Trinh Bây giờ khác xưa rất nhiều... Mong anh chị về thăm lại cố quận thân thương.
    • Na Trinh
      Xứ Thượng, hồi xưa tôi ở gx Kim Châu , lúc năm 1966 có chạy loạn ra thị xã BMT thôi chứ ko ở lâu! Bây hTôi vẫn thường về KC anh ạ !
    Xem thêm 2 phản hồi
  • Thi Niệm
    Cảm ơn Anh Xứ Thượng đăng bài, đọc kĩ Em nghĩ là Tác giả viết bài này, sau ngày Giải phóng Ban Mê Thuột. Em chưa hình dung được khu Trung Cao PBC ở đoạn nào, chứ Khu Gia Binh PBC thì Em biết rõ.
    • Hai Dangngoc
      Thi Niệm khu gia binh sau 75 thành khu tập thể của đoàn địa chất 704 (sau lưng trường Trưng Vương). Nay đã cấp đất, xây nhà hết rồi.
    • Khắc Thiện Đinh
      Thi Niệm tác giả còn nhỏ, chỉ hình tượng lại thôi... nhiều cảnh hư cấu. Như cảnh đình lạc giao có hoa sứ ... thực tế trước năm 1985 làm gì có chuyện đó. Nhà tôi có xe khách chạy tuyến buôn Trấp,... hàng ngày đậu tại đây.
    Xem thêm 1 phản hồi
  • Phuong Giang
    Bài viết hay quá làm nhớ lại hoài niệm về Banmê yêu dấu
    Cảm ơn tác giả và anh Xứ Thượng
  • Quyen Giang
    Ngày ấy đâu rồi ...một trời kỷ niệm
  • Hai Dangngoc
    Niê Thanh Mai có phải con gái thầy Y Hạ không Thượng Xứ ?
    • Lê Thị San
      Hai Dangngoc Em lại hỏi anh : Thầy Y Hạ là phó giám đốc Sở GD phải không?
    • Hai Dangngoc
      Lê Thị San trưởng phòng PT TH thôi. Cũng nằm trong cơ cấu nhưng không rõ ví sao mà không lên được. Có thời gian là HT trường DTNT Nơ Tranglong.
      2
    Xem thêm 7 phản hồi
  • Hoàng Oanh Vũ
    Thương lắm nơi này...đầy ắp kỷ niệm dấu yêu.Cám ơn anh XT nha.
  • Hien Nguyen
    Bạn viết về BMT như những người từng sống nơi đây , với tôi BMT là quê hương
    2
  • Mai Le
    Đọc và nhớ phố nhỏ “ buồn muôn thuở” dù là mới về thăm tháng trước.
    Có lẽ ba tiếng “ Buồn muôn thuở” “ Bụi mù trời” “ Bánh mì thịt” sẽ là những từ thân thương khó quên cho những ai đã và đang sống ở phố thị nho nhỏ này phải không ?
    2
    Xem thêm 1 phản hồi
  • Loan Nguyen
    Em cảm ơn anh Đạt chia sẻ ạ! Với em, BanMe giờ đã thay đổi tất cả, chỉ kí ức về BanMe là vẹn nguyên ạ! 😍
    2
    • Xứ Thượng
      Loan Nguyen Thời gian làm thay đổi mọi thứ quá nhanh.... Giờ con gái lớn của Em cũng đã giỏi giang xinh đẹp hơn mẹ rồi...
  • Tuyen Nguyen
    Nhớ Banme
  • Vuanh Leha
    Niê Thanh Mai là đương kim Chủ tịch Hội VHNT Đắk Lắk.
  • Vu Kim Oanh
    nhà kim Oanh ở số 179 đường Y jut xã lạc giao gần chùa Cao Đài
    2
  • Phan Tuyet Vy
    Cảm ơn anh Xứ Thượng bài viết hay quá.
    Xem 3 câu trả lời trước

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét