Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Buôn Ma Thuột, Tây Nguyên, Vietnam

Thứ Bảy, 7 tháng 10, 2017

Nước chảy... mây trôi... NGÁT HƯƠNG NGỌC LAN

Nước chảy... mây trôi...
NGÁT HƯƠNG NGỌC LAN
Chùa Khải Đoan là một ngôi chùa danh tiếng ở
Thành phố Ban Mê Thuột...
...
Nhớ lại ngày tôi nhập chúng ở chùa Khải Đoan
là một chiều cuối hạ năm 1971 trước ngày khai
giảng trường. Khi ấy, Quan Âm các nằm bên trái
trước chùa vừa lúc hoàn thành. Lần đầu tiên tôi
nhìn thấy kiến trúc và hoa văn rồng phượng của
Huế. Màu sắc vẻ đẹp thanh thoát của Quan Âm
các có tôn tượng Quán Thế Âm thật là đẹp hai
bên có hai câu đối khắc trên hai trụ mặt trước:
Phụng các trang nghiêm Quán Tự Tại
Liên đài tráng lệ kiến Như Lai
...
Rồi mùa Thành Đạo lại đến trong tiết trời vô
cùng lạnh giá. Gia đình Phật tử Đắc Lắc tổ chức
cắm trại và văn nghệ mừng Phật Thành Đạo. Sân
khấu dựng lên trước sân chùa. Anh Hội là người
nhạc sĩ của chùa có tấm lòng lo cho đêm văn
nghệ đó. Anh đã tập dượt đoàn sinh gia đình
Phật tử trình diễn. Đêm văn nghệ thì đông đảo
Phật tử tham dự. Càng khuya trời càng lạnh
nhưng vẫn còn nhiều tiết mục để trình diễn. Tôi
thích vũ điệu Châu Pha núi rừng xập xình âm nhạc
cồng chiêng của đoàn thiếu nữ trang phục sơn
cước. Nhưng rồi đêm vui cũng tàn, cần trả lại sự
thanh tịnh vắng lặng cho chốn già lam.
Tôi nhớ mùi hương ngọc lan tỏa ngát vào mỗi
đêm ở trước sân chùa. Những đêm tôi thường ra
ngồi bậc cấp trước sân chùa để ôn vội bài học
cho ngày hôm sau. Những kỳ thi thì tôi thường
thức khuya hơn. Hương thơm về khuya càng sâu
đậm. Những đêm sau cơn mưa tạnh, thì hương
ngọc lan thật quyến rũ. Có buổi khuya ngồi
trước hiên chùa thỉnh chuông, hương ngọc lan cũng
phảng phất dễ chịu xóa đi cơn buồn ngủ của tôi.
Tôi cũng không biết hương thơm tự bản chất của
ngọc lan hay là do ảo tưởng của tôi. Cây ngọc
lan này tươi tốt cao lớn trổ hoa quanh năm. Tôi
biết hoa ngọc lan khó chăm bón khi cây còn nhỏ,
kén chọn thời tiết và độ ẩm của đất. Nhưng bây
giờ, đang là mùa đơm bông và tôi đang tận
hưởng mùi hương ngọc lan ngây ngất dịu dàng
này.
Qua mùa xuân ngọc lan vẫn còn tiếp tục tỏa
hương. Mùa xuân về trên cao nguyên với những
nụ mai khoe sắc vàng thắm. Tôi rất náo nức chờ
đêm giao thừa đến để tận hưởng bầu không khí
tưng bừng của giờ phút thiêng liêng này. Khi
tiếng đại hồng chung và tiếng trống gióng lên,
thì tiếng pháo mừng xuân cũng vang lên khắp
nơi. Sau lễ cúng giao thừa, múa lân và chúc
xuân. Mùa xuân ở chùa Phật tử rộn rịp tươi vui
đi xin hái lộc ở chùa. Cầu cho một năm an bình
hạnh phúc.
Tôi còn có một kỷ niệm nữa ở nơi này trước khi
từ biệt chùa, các Thầy, các Phật tử và các bạn
tôi. Ngoài chùa, các cơ sở trường Bồ đề, thì còn
có một hội trường Hòa lạc vừa cất lên bên cạnh
cô ký nhi viện Bồ đề và một nghĩa trang cho
Phật tử cách chùa không xa. Mùa hè năm 1973
chùa và trường có tổ chức một đại nhạc hội Vào
hạ có bán vé vào cửa. Vì lần đầu trường tổ chức
và ca sĩ, kịch sĩ, diễn viên múa là giáo sư và học
sinh của trường cho nên các Thầy dốc hết tâm
lực cho buổi ra mắt đại nhạc hội này. Cuối cùng
thì hai xuất trình diễn cũng gây tiếng vang và để
lại ấn tượng đẹp cho khán giả nhất là hai đại vũ
khúc Tiếng Trống Mê Linh và Hội Nghị Diên Hồng
được học sinh trường Bồ đề biểu diễn được khán
giả tán thưởng nhiệt liệt và các ca sĩ học trò hát
hay không kém gì ca sĩ chính hiệu.
Mùa hè năm đó tôi được Thầy Thích Quán Tâm
Hiệu trưởng Trường Bồ đề Ban mê thuột giới
thiệu cho tôi, Thầy Quán Chơn, Thầy Châu
Quang đại diện Trường Bồ đề tham dự khóa đào
tạo Chuyên hóa học đường dành cho giáo chức
do Bộ Giáo dục ký quyết định. Trong hai tuần
các giáo chức từ các trường trung học các tỉnh cử về
tham dự được huấn luyện nhiều môn học như
cứu hộ trên cạn và dưới nước, cứu thương,
truyền thông, văn nghệ báo chí, sinh hoạt lửa trại
với các bài đồng ca để khi trở về trường có
truyền đạt hướng dẫn cho học sinh. Sau mùa hè
này tôi cũng chia tay Ban Mê Thuột vô vàn mến
thương.
THÍCH NHƯ MINH
(Trích Phần VII : Hương Ngát Ngọc Lan trong hồi ký Nước Chảy Mây Trôi của thầy Thích Như Minh đăng trên hptt:// ducquanam.com)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét