Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Buôn Ma Thuột, Tây Nguyên, Vietnam

Thứ Sáu, 15 tháng 7, 2022

LỜI DẠY CON

 

Nhớ bài Học Thuộc Lòng ngày xưa... và bài thơ mới đây của Trúc Thanh...
LỜI DẠY CON
* Học Thuộc Lòng ngày xưa...
-Này con thấy người già tàn tật
Băng qua đường con phải làm sao?
Con sẽ chạy, song không hấp tấp
Đến dẫn người qua lộ cho mau
-Con đang giỡn bên kia quốc lộ
Đám tang qua con phải làm gì?
Con cúi đầu chào người xấu số
Và dành đường cho đám tang đi
-Gặp góa phụ tay bồng tay dắt
Chỗ đông người con phải làm chi?
Con sẽ tránh một bên tức khắc .
Nhường cho ngươi lối rộng bước đi
Ngày nay được cơm no áo ấm
Nhớ chăng người đói rét ngoài hiên
Mẹ ơi mẹ lòng con thương lắm
Nếu gặp người giúp đỡ làm duyên
Con của mẹ thế thì ngoan lắm
Mẹ thưởng cho mỗi sáng năm đồng
Cám ơn mẹ tiền con không dám
Xin cho con một chiếc hôn nồng.
(Không nhớ tên tác giả)
---oOo---
* Bài thơ của Trúc Thanh
Con có biết đời không như giấc mộng
Nhiều vui buồn quanh cuộc sống chúng ta
Con thấy không các em nhỏ không nhà
Và nhiều lắm các cụ già đơn độc
Vì nghèo khó chưa một lần đi học
Theo mẹ cha lăn lóc giữa chợ đời
Con đủ đầy sao thấu được con ơi
Nên mẹ dạy mấy lời mong con hiểu
Khi vật lạ, món ngon mình không thiếu
Thì ăn xài phải liệu trước lo sau
Ai cũng ham có cuộc sống sang giàu
Chứ đâu muốn rơi vào nơi khốn khổ
Con may mắn được mẹ cha dạy dỗ
Tính khoan dung đức độ học làm đầu
Làm việc gì phải trọn vẹn trước sau
Khi đối thoại nên tròn câu minh bạch
Lỗi người khác đừng móc moi quở trách
Với bạn bè phải học cách thứ tha
Với anh em giữ hai chữ thuận hòa
Nên lễ phép với người già quen, lạ
Sống chân thật không học điều dối trá
Biết ăn năn nếu đã trót lạc lầm
Lòng thương người, mến vật ấy từ tâm
Lời mẹ dạy ươm mầm tương lai đẹp
Hãy nghe mẹ dù chỉ là gượng ép
Học cho quen nề nếp tự bây giờ
Học thương người đơn độc kẻ bơ vơ
Biết san sẻ đừng chờ ai nhắc nhở
Con có thấy nơi đầu đường xó chợ
Kẻ lang thang cơ nhỡ sống không nhà
Vì cảnh nghèo phải xa mẹ xa cha
Đêm đỡ giấc sương nhòa trên áo cũ
Con may mắn sống cuộc đời đầy đủ
Khi bao người phải chịu cảnh khó khăn
Sáng trưa chiều con bưng bát cơm ăn
Khi cha mẹ phải nhọc nhằn tần tảo
Con yêu ạ... Ngồi sát đây mẹ bảo
Này manh quần tấm áo mặc hôm nay
Người thợ kia đổ công sức đêm ngày
Chứ đâu phải tự nhiên mà có được
Trong cuộc sống ai cũng từng mơ ước
Tương lai mình chỉ một bước lên mây
Nhưng con à...nền móng chẳng khéo xây
Thì chỗ đứng sau này e khó vững
Lúc còn bé mới tập ngồi, tập đứng
Mẹ dạy con chập chững bước đầu đời
Dạy con bằng những câu hát à ơi
Nay dốc hết những lời từ tim mẹ.
Bạch Yến, Hoan Pham và 100 người khác
25 bình luận
12 lượt chia sẻ
Thích
Bình luận
Chia sẻ

25 bình luận

Phù hợp nhất


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét