Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Buôn Ma Thuột, Tây Nguyên, Vietnam

Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2020

TIẾNG MƯA XƯA *Nguyễn Ngọc Tuyết

 

9 tháng 10 lúc 18:41
 
Đã chia sẻ với Công khai
Công khai
Nhìn mưa... nhớ về tuổi thơ ở khu gia binh mình ở, với những nhà tôn vách ván...
TIẾNG MƯA XƯA
*Nguyễn Ngọc Tuyết
Nửa đêm, mới chìm vào giấc ngủ sâu thì tiếng mưa đã rào rào trên mái nhà. Mấy ngày oi bức vừa qua khiến cơn mưa ào xuống như niềm vui vỡ òa, như một người bạn cũ thân thiết vừa ghé lại thăm cho ta thỏa lòng mong đợi bấy lâu.
Rào! Rào! Rào! Tiếng mưa rơi xuống mái nhà tôn ồn ã dù cách một lớp trần nhà khá dày. Lại chạnh lòng nhớ tiếng mưa tí tách, êm êm của căn nhà ngói cũ mấy mươi năm trước.
Cái tiếng mưa ấy cứ như câu thơ thật hay của Huy Cận:
Rơi rơi… dìu dịu… rơi rơi…
Nghe trời nằng nặng, nghe ta buồn buồn.
Căn nhà thời con gái của tôi nằm trong một dãy phố cũ xây cất từ những năm 1945-1946. Tuy không phải là phố cổ gì nhưng so với nhà cửa hiện nay trong thành phố thì chúng đã “xưa thiệt là xưa” như cách nói của mọi người ở đây.
Sau năm 1975, chủ nhà ra nước ngoài nên Nhà nước tiếp quản, tiếp tục cho thuê rồi hóa giá dần dần với giá rẻ vì trải qua bấy nhiêu năm, nhà nào cũng xuống cấp, chỉ còn 30 – 40% thôi.
Mấy người thuê nhà mua lại làm ăn khấm khá đều lên nhà lầu bề thế, khang trang cả, chỉ còn mấy nhà như nhà tôi cứ để vậy, sửa sang chắp vá chỗ này, chỗ kia để ở.
Ở riết cho đến khi lớp trần nhà lở xuống từng mảng, từng mảng phơi cả mấy thanh rui, mè bằng cây dầu trên trần nhà. Duy chỉ có nền nhà lót gạch Tàu và cái mái lợp ngói móc hai lớp là vẫn còn chắc khừ.
Gạch Tàu càng ngày càng đỏ au, bóng lưỡng, đi mát cả chân. Còn mái ngói bên trên tuy có ngả màu, rêu phong phủ xanh nhưng mùa nóng vẫn khiến trong nhà mát rượi, khác hẳn những nhà lợp tôn.
Thú vị nhất, như đã nói vẫn là khi mùa mưa đến. Những giọt mưa rơi trên mái ngói không giống tiếng mưa dào dạt trên mái lá nhưng vẫn êm êm, dễ chịu bởi cái tiếng tí tách, đều đều của từng giọt, từng giọt cứ như thấm vào hồn ta rồi lan tỏa ra dần dần làm con mắt muốn nhíu lại, con tim muốn mở ra hòa vào đất trời, vào cơn mưa trong lành mát mẻ ngoài kia.
Và rồi… chỉ một chút nữa thôi ta sẽ bềnh bồng trôi vào cõi mông lung, huyền diệu của giấc mộng đẹp trong đêm với nụ cười trên môi và mưa ngủ trong hồn…
Ôi, những cơn mưa ngủ trong hồn của tuổi mới lớn! Những cơn mưa chỉ rơi xuống một lần trong mỗi đời người mãi mãi nằm yên trong ký ức thanh xuân.
Dẫu sau này bao cơn mưa khác đi qua đời nhưng với ta đã là những không gian khác, những cảnh tượng khác và… cả ta rồi cũng khác nữa, phải không?
Giống như căn nhà tôi đang sống, có rộng thoáng hơn, nhiều phòng ốc hơn, xây cất cũng hiện đại hơn nhưng cái mùi hơi nước ngai ngái, nồng nàn ấy, cái tiếng mưa rơi tí ta tí tách trên mái ngói rêu phong ấy, biết tìm đâu ra?
Mấy đứa con tôi hôm nào trời mưa lớn, ầm ầm ào ào trút nước trên mái nhà tôn là chúng cằn nhằn: “Mở tivi lớn vậy mà không nghe gì hết trơn. Bực mình quá!”.
Đó là chúng chưa hề nghe được tiếng mưa trên mái ngói, mái lá nên không thể so sánh, phân biệt. Nếu biết, có thể chúng còn rên rỉ nhiều hơn nữa đó. Cái giá của cuộc sống văn minh hiện đại đó chăng?
Bởi đi trong thành phố hôm nay càng ngày tôi càng ít thấy những ngôi nhà ngói, giống như những mái lá ngày càng mất đi ở vùng quê.
Vô duyên nhất trong mắt tôi có lẽ là mấy căn nhà có mái tôn giả ngói đỏ quạch hay xanh lét thoạt nhìn đã nhận ra ngay như một thứ hàng nhái vụng về.
Chẳng vậy mà một cô bạn tôi mỗi khi bắt gặp một căn nhà lợp ngói, hơi cũ cũ là ngừng xe lại chụp hình. Nói gì đến niềm vui của cô khi gặp mấy ngôi nhà xưa mái bánh ú, ngói mốc phủ rêu xanh…
Bây giờ đã là đầu mùa mưa. Những cơn mưa ngày, mưa đêm sẽ càng lúc càng dày hơn làm dịu đi cơn sốt mùa hè.
Căn nhà thời con gái của tôi đã không còn, tiếng mưa dìu dịu êm êm trên mái ngói xưa cũng tan vào dĩ vãng, chỉ còn chút âm hưởng nao nao, ngùi ngùi.
Dù sao, những đêm như đêm nay, khi bên ngoài tầm tã mưa tuôn, khi cỏ cây giật mình tỉnh giấc đón nhận những giọt nước trong lành, tôi sẽ lại cuộn mình trong chăn chiếu, ngả lưng vào nỗi nhớ miên man để nghe từng giọt mưa tí tách chảy vào hồn, chảy vào giấc ngủ muộn màng, khuya khoắt ước mong một lần nghe lại tiếng mưa xưa…
NGUYỄN NGỌC TUYẾT (Cần Thơ)
Hung Kieu, Pham Kim Huong Bmt và 126 người khác
48 bình luận
1 lượt chia sẻ
Thích
Bình luận
Chia sẻ

Bình luận

  • Cảnh mưa đêm cũng đẹp quá!
    1
    • Yêu thích
    • Trả lời
    • 2 ngày
    • Ở Buôn Trấp đó tỷ tỷ!
      1
      • Thích
      • Trả lời
      • 1 ngày
    • Vậy hả đệ , biết bao giờ mới ra thăm xứ lạnh được , tỷ có nhiều ấn tượng đẹp về nơi này , thích mặc quần áo dân tộc nữa ...
      1
      • Yêu thích
      • Trả lời
      • 1 ngày
    Xem thêm 1 câu trả lời
  • Yêu mưa ☔️ nhất trên đời !
    1
    • Yêu thích
    • Trả lời
    • 1 ngày
  • Nhì lại cảnh ngày xưa ...một thời để nhớ ...
    1
    Xem thêm 5 phản hồi
    Xem thêm 1 câu trả lời
  • Cảm ơn anh Đạt chia sẻ ạ! Em cũng “ Ước mong một lần nghe lại tiếng mưa xưa.” 😍
    1
    • Yêu thích
    • Trả lời
    • 1 ngày
    Xem thêm 2 phản hồi
  • Trời mưa vẫn thấy một không gian êm đềm và ấm áp trong nhà
    1
    • Thích
    • Trả lời
    • 1 ngày
  • Những ngày thơ ấu nhiều buồn vui trong xóm nhỏ không bao giờ quên hả anh. Bây giờ anh ngồi nhìn mưa chứ hùi xưa chắc anh cùng các chiến binh tắm mưa có hông anh.
    1
    • Yêu thích
    • Trả lời
    • 1 ngày
  • Nhớ nhất trời mưa dầm cả nhà ngồi xung quanh rổ bắp luộc vừa vớt ra nóng hổi... nhớ quá căn nhà yêu thương tuổi thơ tôi nơi xóm nhỏ nghèo nàn Phạm Hồng Thái ..! Nhớ cha mẹ và cả biển trời kỷ niệm ...!
    3
    • Yêu thích
    • Trả lời
    • 1 ngày
    • Nhớ cả lần đi mua rượu cho bố... đường trơn dễ té ... ha e. 
      Phạm Nguyễn
      .
      • Thích
      • Trả lời
      • 1 ngày
    • Xứ Thượng
       ... ha ha ha... sao anh Đạt nhớ thế. Mỗi lần gàn đến bữa ăn là em phải đi mua cho bố một ly rượu trên quán bà Côn ( nằm trong hẻm băng qua nhà ông phở bắc nối từ nhà bác Trinh ra đường Tán Thuật ..!) sợ rượu bốc hơi còn phải lấy lòng bàn tay … 
      Xem thêm
      2
      • Yêu thích
      • Trả lời
      • 1 ngày
    Xem thêm 4 phản hồi
  • OK , để tỷ xem có người thân ở SG đi tỷ sẽ đi theo một ngày nào đó ...
    1
    • Thích
    • Trả lời
    • 1 ngày
  • Nếu mưa vào đêm! Chắc chắn chúng ta có quá nhiều kỷ niệm!
    Nhưng kỷ niệm cho thời còn bé vẫn luôn là kỷ niệm tuyệt vời, khó quên!
    1
    • Yêu thích
    • Trả lời
    • 1 ngày
    • Đã chỉnh sửa
  • Mưa chỉ êm đềm và nên thơ khi nằm trong chăn ấm hay đang ngồi bên tách cà phê thơm ngát.
    Nhớ những trận mưa rừng khốc liệt cùng muỗi, vắt. Nằm ở buôn Rốp mưa dầm hơn nửa tháng đói lạnh. Nhớ Lê văn Tuấn sốt xanh cả người, hai đứa vẫn cố gắng hát ng… 
    Xem thêm
    3
    • Yêu thích
    • Trả lời
    • 1 ngày
    • Đã chỉnh sửa
    • Bình Trần
       Những năm ấy, rừng còn là điều bí ẩn, đầy cổ tích... Tuổi trẻ đi qua vẫn mạnh mẽ, lãng mạn và yêu đời!
      3
      • Thích
      • Trả lời
      • 1 ngày
  • Ở đây mưa đêm còn có đèn điện, ngày xưa vùng quê mưa đêm nghe tiếng ếch nhái còn buồn thêm.
    5
    • Thích
    • Trả lời
    • 1 ngày
  • Nhớ âm thanh của tiếng mưa rơi rả rích suốt đêm ...
    3
    • Yêu thích
    • Trả lời
    • 1 ngày
    Xem thêm 2 phản hồi
  • Tắm dầm mưa .... Tụt ngay quần ... nhẩy ra tắm ... Ngân ngang trời đất chỉ có ta ... Nhiều khi có vài Cô bé , trong xóm vào nhập cuộc .. Chia phe , lượm cùi bắp trọi nhau ... Chiều về Bố phết 3 roi ... Mưa xuống vẫn không chừa ... hì hì ...
    1
    • Haha
    • Trả lời
    • 1 ngày
    • Đã chỉnh sửa
    • Anh 
      Bo Dao
       nhớ dzaaiii quá nha!
      1
      • Thích
      • Trả lời
      • 1 ngày
    • Xứ Thượng
       ... Ngày xưa ở xóm ... Khu nhà sàn cho Công chức ... đường Hùng vương. Trường Tổng hợp đi xuống một quãng. Phá nghịch lắm ...
      1
      • Thích
      • Trả lời
      • 1 ngày
    Xem thêm 1 câu trả lời
  • Thượng Xứ
     Mưa...ở đâu cũng buồn tê tái...
    0:00 / 0:37

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét