Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Buôn Ma Thuột, Tây Nguyên, Vietnam

Thứ Bảy, 20 tháng 9, 2014

Săn min

Chuyện xứ Thượng...


Săn min

...những già làng ở buôn Ko Dhong say sưa kể chuyện núi rừng. “Có người nói min là trâu rừng, có người nói là bò rừng nhưng không đúng đâu. Con min không phải trâu - bò gì hết. Nó là loài ở giữa hai giống kia đấy. Nó to hơn con bò rừng nhiều lắm. Nó sống ở nơi nửa rừng, nửa núi”.
...Theo các già làng, điểm khác biệt giữa min và trâu bò ở rừng là bốn chân min cao ráo. Không sần sùi như bò rừng hoặc đen bẩn như trâu, vì min không có thói quen dầm bùn nên lông min đen hồng, lúc nào cũng mướt rượt.
...
Già Ama Túc, năm nay đã 84 mùa rẫy, nhưng “cái tai vẫn thính như con nai, con mang” như trôi lạc vào dòng sông quá khứ, thuở già cùng những thợ săn của buôn làng hừng hực sức sống, giáp mặt với con mãnh thú nặng hơn 1 tấn rưỡi thở phì phì như cột khói: “Con bò rừng tai thính, mắt sáng. Nó rất nhút nhát nên mình khó lại gần, khó bắt được. Con min tinh hơn con bò rừng rất nhiều. Để không bị nó phát hiện mùi lạ, thợ săn phải rình ở ngược hướng gió!”.

Già làng Ama H’rin cụ thể sự tinh ranh của min bằng so sánh: “Bắn được min khó bằng 3 con voi, 4 con cọp. Voi to lớn, thính hơi nhưng tai thường, mắt kém. Cọp cũng vậy, lại thêm mũi trơ (ăn đồ hôi thúi cũng không biết). Con min to khỏe lại thêm mắt sáng (trông xa được), mũi thính, tai nhạy… Nói chung mọi giác quan của nó phát triển hơn voi, cọp rất nhiều”. Già kể đã từng chứng kiến màn tử chiến giữa min và cọp. “Hai con lao vào nhau. Đấu một hồi, con cọp biết không địch lại nên cúp đuôi bỏ chạy. Con min dữ lắm đó!”.
- Nó không có điểm yếu nào sao, thưa già?
- Khi trời nóng, min thường tìm bóng mát nằm nghỉ. Lúc nó thức dậy, giác quan không bén nhạy. Khi đó canh bắn nó rất thuận lợi.
...
Trò chuyện về kỹ thuật săn min, vua voi Ama Kông rực lửa: “Không ai săn min vào buổi tối, vì lúc đó nó sống cặp, bắn con này, con còn lại sẽ xâu xé thợ săn ngay. Min dậy lúc trời vừa sáng. Khi ăn xong, nó vào rừng ngủ trưa. Biết ý nó, mình đón đầu chờ vào tầm là bắn. Lúc nó ăn chiều xong vào rừng ngủ, mình cũng làm như vậy”.
Những chiến binh rừng già một thời truyền đạt kinh nghiệm, bình thường min rất nhát, thấy mùi người là nó chạy một mạch 2 - 3 cây số. Bị tấn công nhưng vẫn sống, min sẽ như con thú điên, quyết truy sát bằng được kẻ cả gan làm mình bị “tổn thương”. Vua voi Ama Kông nhắc nhở: “Bắn min khó lắm! Nếu không bắn trúng tim thủng phổi thì min không bao giờ chết. Nó sẽ lao tới, mình trở tay không kịp đâu. Min còn sống thì mình chết thôi!”. ( Trích đoạn " Bí ẩn Sừng min" của Phúc Trinh – Hải Âu trên báo GD&TĐ )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét