Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Buôn Ma Thuột, Tây Nguyên, Vietnam

Thứ Hai, 18 tháng 4, 2022

PHI TRƯỜNG L.19 *Hoàng Bá Mỹ

 

12 tháng 4 lúc 19:41 
Đã chia sẻ với Công khai
Công khai
Nhiều bạn đồng môn đã học trường Sư Phạm Bổ Túc Ban Mê Thuột, nhìn sang bên kia đường Tự Do là phi trường quân sự thời ấy. Chúng tôi quen thuộc với cái tên L.19, dẫu sau này có báo ghi lại là phi trường Lạc Giao...
PHI TRƯỜNG L.19
*Hoàng Bá Mỹ
...
9 năm sau: Chiến tranh rồi cũng qua đi…
Những năm tháng tù đầy tủi nhục cũng đã qua…
Tôi trở về với tâm trạng nửa vui nửa mừng, vừa buồn chán. Mừng vì được gặp lại gia đình; buồn vì cuộc chiến vừa qua đã gây cho tôi nhiều mất mát: gia đình gần như mục rã vì kinh tế; một đứa con chết vì đau ốm không có thuốc chữa trị; bạn bè, chiến hữu… kẻ mất người còn, kẻ lang bạt ở phương xa… Cái xã hội mà tôi đang sống đây, đối với tôi, đầy rẫy những thù hằn, nghi kỵ, khốn khổ…
Sau này tôi đã có dịp đi trở lại con đường cũ để tới nơi mà trước kia đơn vị tôi đóng quân. Ðó là vào một buổi chiều tháng 12, vẫn với những nét đặc thù của xứ Ban Mê Thuột ‘buồn muôn thuở’ nầy là: rất lạnh và gió tung bụi đỏ mịt trời! Ðơn vị cũ của tôi đây rồi sao!?… Nhà cửa tan nát, sập đổ; một vài nơi bị cháy dở chỉ còn trơ lại vách tường lởm chởm vì bị bắn phá, hoặc loang lổ những vết đạn. Hai tháp cao của máy Search và Height finder cũng bị nhiều lỗ đạn phá toang hoác, tuy không sập nhưng dàn Antenna bị sập xuống, gẫy nát (tôi không hiểu đã hơn 9 năm rồi mà sao VC lại chưa dọn dẹp đi?). Tôi đi lang thang nhìn quanh quẩn. Tôi chợt thấy một vài người đang đào bới tìm sắt vụn giữa đám cỏ hoang mọc cao bằng đầu người. Họ không biết tôi là ai. Họ chỉ cho tôi thấy một vài nấm mồ thấp lè tè mà tôi đoán chắc là của các chiến hữu tôi. Tôi khựng lại và đảo mắt nhìn quanh một vòng để nhớ lại đơn vị cũ của tôi. Tôi lặng người đi và cảm thấy buồn vô cùng. Chiến hữu tôi nằm đó mà tôi tệ quá đến nỗi không có được một nén nhang thắp cho họ! Tôi thì thầm: ‘Thôi thì xin các anh em yên nghỉ… Phải khó khăn lắm tôi mới được vào đây. Tôi xin cầu nguyện cho linh hồn các anh em được yên nghỉ thanh thản ở một nơi nào đó…, không có chiến tranh, không có hận thù… Phần tôi, tuy còn sống trên cõi đời này, nhưng lại mang biết bao nhiêu là tủi nhục…’
Nhìn lại quãng đường hơn nửa đời người đã đi qua, tôi nghĩ, tôi từ một anh chàng thư sinh đang cắp sách đến trường, rồi chiến tranh, để rồi trở thành một người lính, rồi trở thành một tù binh bị đi ‘cải tạo’ nhiều năm, rồi trở về bị mất quyền công dân, bị cái chính quyền trước kia tôi cầm súng chống lại nó đá văng ra bên lề xã hội… thật là khổ nhục. Nhưng rồi có lúc tôi cũng cảm thấy mình không đến nỗi nào:
Ðối với Tổ Quốc và Quân Ðội, tôi là một người lính hết lòng phục vụ dưới cờ; đối với anh em trong đơn vị, chúng ta đã đối xử với nhau bằng tình huynh đệ chi binh. Thực lòng tôi lúc nào cũng vậy, là càng nghĩ đến cuộc chiến ngày nào càng thương nhớ các chiến hữu của tôi, nhất là những người đã vĩnh viễn nằm xuống; tôi muốn nói đến cả về lực lượng cơ hữu đến tăng phái. Trận chiến tuy nhỏ nhưng họ đã chiến đấu thật anh hùng. Trong số ấy có những người như anh em Không Quân của Ðài Kiểm Báo BMT, chưa bao giờ biết cầm súng trực diện đánh giặc đối mặt với quân thù, mà vẫn chiến đấu một cách dũng mãnh; chỉ tiếc là đơn độc, thiếu hỗ trợ…, tất cả chỉ vì sinh tồn, vì Tổ Quốc. Ðể rồi một số anh em mãi mãi ra đi đang nằm xuống nơi nầy, một số bị thương tật. Nhưng kẻ thù cũng đã phải trả một giá thật sòng phẳng và khá đắt: Ðó là về sau này, tôi có nghe nhiều người dân sống ở xóm đạo nói rằng chính họ đã thấy VC khiêng trên 20 xác chết và bị thương từ phi trường ra, qua ngả của hãng Pacific cũ (tức là nơi do toán PRU ở) băng qua xóm đạo đi về hướng nghĩa trang BMT trong ngày 10/3/75. Dù sao, các anh em cũng đã hãnh diện là đã hoàn thành nhiệm vụ của người lính đối với Tổ Quốc…
Suy nghĩ miên man như vậy, tôi ngẩng lên nhìn quanh quẩn một lần nữa rồi ra về…
…. Xin giã từ đơn vị cũ, chiến trường xưa; Xin chào các anh em….!
Viết để tưởng nhớ và thương tiếc cho những chiến hữu đã vĩnh viễn ra đi:
Các Sĩ Quan: Ð/Úy Trần Văn Ðiệp; Th/Úy Nguyễn Thế Mỹ, Trần Lợi Thành.
Các HSQ và BS: Hàn Bố Quang, Trần Văn Khương, Phan Văn Hoa, Y Wong, Trần Quang Trứ, Y Cuic, Y Bhan, Ðào Huy Bích, Hoàng Trung Chính, Huỳnh Lựu, Ðỗ Dư, Trần Văn Mẹo, Nguyễn Văn Vân… và một số anh em khác…
Viết xong tháng 10/1984.
KQ Hoàng Bá Mỹ
* Trích đoạn trong bài "Ðài 12 KIỂM BÁO/BMT Trong Những Ngày Cuối Cùng Của Cuộc Chiến Tranh Việt Nam" của Trung tá Hoàng Bá Mỹ đăng trên https://vantholacviet.com/thta-hoang-ba-my-dai-12-kiem.../
San Lê Thị, Nguyen Thai Hai và 182 người khác
117 bình luận
9 lượt chia sẻ
Thích
Bình luận
Chia sẻ

117 bình luận

Phù hợp nhất


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét