Ngày xưa, một số hộ trong kinh tế mới Buôn Trắp đã dãn dân ra vùng đất C7 này để trồng mía, làm gạch ngói, chỉ khoảng chừng bốn cây số thôi.
CẦU C7 & TRẠI TÙ A90
*Xứ Thượng
Con suối Ea Bông bắt nguồn từ đồi núi phía trên buôn Knul, buôn Riăng... chảy xuống cánh đồng buôn Sah, cắt ngang con đường độc nhất từ Buôn Trấp ra Ban Mê Thuột, trước khi đổ xuống sông Krông Ana. Một chiếc cầu nhỏ hiện diện tại đây, ngày ấy quen gọi là Cầu C7. Vì các đơn vị bộ đôi làm kinh tế đóng khắp vùng này, có C5 gần Hồ Sen Buôn Trắp, C8 về hướng buôn Echăm, C7 thì ngay suối Ea Bông ra hướng buôn M'blơt.
Ngày ấy, trong một lần tham gia tổ công tác, thật ra là lao động nghĩa vụ, đo đạc qui hoạch ruộng nương cho buôn M'blơt. Phóng một con đường mương từ bờ bên này C7 qua một doi đất giữa ruộng, cũng đủ thênh thang cho một bầy bò và một người dong dõng cao, lãng tử. Đến gần thì trời ui, thầy giáo dạy môn Sử Địa của tôi. Thầy Cao Bính rất khái tính và an nhiên chấp nhận tất cả những gì trôi theo vận nước. Thầy bảo thầy đang là tù nhân trong trại tù C7 (sau này nhiều người nói là trại tù A90). Thầy hay cãi lý với cán bộ nên họ ghét cho thầy đi chăn bò, thầy cười càng hay, càng tự do thoáng đãng!... Mấy chục năm sau, thầy đã đến thăm lại chốn này, không còn dấu tích gì của ngày xưa, vùng này trở thành một vùng sản xuất gạch ngói của huyện mới. Đất ruộng nương được đào bới, xới tung loang lỗ, chính chỗ thầy đứng là một lò gạch xây dở dang, như một chứng tích cho đất của thị đội ngày xưa.
Bây giờ, mọi thông tin được cởi mở hơn, nghe anh Phan Ni Tấn, nhạc sĩ, cũng từng qua trại tù C7.
Ông bạn học Nguyễn Quang Thắng cũng nhiều chuyện ly kỳ không kém, ảnh nhớ nhiều chuyện... Đi chặt cây làm trại ở Buôn Sah, mua chịu hàng ăn thuốc lá quán chị Phúc ở buôn M'blơt, vào tận quán cà phê Rừng của ba chị em Châu,Tâm, Liễu, bên Hồ Sen uống cà phê... về bị kỷ luật "trốn trại "một phen hú hồn!... Anh bây giờ cũng ở phương xa... làm thơ...Suy tư về cuộc đời ... như hết giận hờn, ghét bỏ...cuộc đời an nhiên tự tại...
"Đời như con nước đã đành
Tình như bọt sóng cuối ghềnh vội tan
Con đò đưa khách sang ngang
Đưa tay anh vẫy đã tàn mấy thu
Bờ hoang gió lướt vi vu
Ngắm cành hoa trắng lời ru gợi buồn"
(Qua Cầu-Nguyễn Quang Thắng)
Xứ Thượng.
(15/12/2020)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét