Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Buôn Ma Thuột, Tây Nguyên, Vietnam

Thứ Tư, 13 tháng 11, 2013

Những bài viết về người thầy

Chiếc lồng đèn ngôi sao

08/11/2013 08:40 (GMT + 7)
TT - Ở Mỹ Tho, hầu hết phụ huynh có con học bậc tiểu học đều biết tiếng tăm thầy Ẩn dạy toán rất giỏi. Tôi may mắn là học trò của thầy, nhưng đó là câu chuyện của hơn 30 năm trước.
                                                                                                        Minh họa của Nguyễn Ngọc Thuần
Còn một tuần nữa trung thu, thầy ra đề bài thủ công làm một lồng đèn ngôi sao. Tôi bối rối vì chưa biết tìm đâu ra tre để làm thì bạn Phương Hạnh ngồi cạnh đề nghị tôi đến nhà bạn làm chung vì nhà bạn có một bụi tre trước cổng. Hạnh bị liệt hai chân do bệnh sốt bại liệt lúc nhỏ, chân bạn phải nẹp và đi lại phải chống nạng. Tuy bị liệt hai chân nhưng Hạnh học khá giỏi và không hề tỏ ra mặc cảm, cả lớp tôi đều quý mến bạn ấy.
Sáng chủ nhật tôi đến nhà Hạnh rất sớm. Hạnh ở nhà một mình, ông ngoại Hạnh đi Sài Gòn có việc, trước khi đi ông đã đốn giúp chúng tôi một cây tre và chặt ra một đốt tre lớn. Tôi và Hạnh cặm cụi chẻ ra từng thanh nhỏ rồi vuốt cho đều, đốt tre khá dài nên chúng tôi biết rằng nếu làm ngôi sao thì lớn lắm nhưng cũng không dám chặt nhỏ vì sợ chặt không đều. Tre xước vào bàn tay tôi, kẽm đâm vào đầu ngón tay tôi đau điếng nhưng khi thấy được hình dạng hai ngôi sao chúng tôi rất vui. Không đủ tiền mua giấy kiếng hay giấy màu để dán hai chiếc lồng đèn quá lớn, chúng tôi cắt giấy bao tập dán cho hai chiếc lồng đèn, cố gắng làm mười chiếc tua ở mỗi cánh của ngôi sao.
Sáng thứ hai, tôi xách hai chiếc lồng đèn to tướng đến trường. Bước vào lớp, nhìn lồng đèn của các bạn, tôi từ tâm trạng vui sướng chuyển sang ỉu xìu. Khoảng một nửa số ngôi sao của các bạn giống của tôi nhưng nhỏ hơn. Một nửa số ngôi sao còn lại rất đẹp, những ngôi sao được dán giấy pơluya sang trọng, giấy kiếng thẳng đẹp, có cái có cả vòng tròn bao quanh. Các bạn có lồng đèn đẹp có vẻ vênh váo, cầm lồng đèn chạy tới chạy lui vừa khoe khoang, vừa săm soi trêu chọc chủ nhân của những chiếc lồng đèn khác.
Thầy đến, tất cả về chỗ ngồi. Nhìn đám học trò lao xao với những chiếc lồng đèn, thầy hỏi: “Các trò đã làm xong lồng đèn rồi à?”, “Dạ”. “Thầy gọi tên từng bạn mang lồng đèn lên bàn thầy chấm điểm”. Từng bạn, từng bạn xách lồng đèn chạy lên bàn thầy, tiếng bàn tán xôn xao, tôi thoáng nhìn thấy 5 điểm, 6 điểm trên hai chiếc lồng đèn đẹp nhất. Đến lượt mình và Hạnh, tôi hồi hộp xách hai chiếc lồng đèn bước lên, thầy cầm hai lồng đèn ngắm nghía ra vẻ thích thú, 10 điểm thầy ghi trên một góc ngôi sao. Tôi ấp úng: “Lồng đèn của con không đẹp bằng của các bạn”, thầy chỉ cười. Cả lớp tôi xôn xao hẳn, bạn nào nói: “Thầy thiên vị, chắc lồng đèn bự thì điểm lớn”, có tiếng cười chế nhạo.
Chấm điểm xong tất cả lồng đèn, thầy đứng dậy, bước đến giữa lớp nét mặt nghiêm nghị. Thầy chỉ vào bạn có chiếc lồng đèn dán giấy pơluya, hỏi: “Lồng đèn này do con làm?”. Bạn lúng túng rồi đỏ mặt: “Dạ, ba con làm giúp”, rồi đến bạn có chiếc lồng đèn có vòng tròn xinh xắn: “Dạ, anh Hai con làm”, bạn có chiếc lồng đèn dán giấy kiếng rất đẹp: “Dạ, chị nhà kế bên làm giùm”. Hỏi ba bạn xong, thầy ôn tồn nói: “Các con cầm lồng đèn của người khác làm đến chấm điểm cho mình là thiếu trung thực. Bài tập của các con mà nhờ người khác làm là các con thiếu lòng tự trọng. Thầy chấm điểm các con dựa trên điều các con học được, cố gắng làm được chứ không phải là kết quả của sự nhờ vả, như vậy là gian lận. Giá trị của con người là điều chính bản thân người đó làm được, người học hành đàng hoàng mới trở thành người hữu ích. Đáng lẽ thầy cho các con 0 điểm nhưng đây là lần đầu thầy tạm tha”.
Từ hôm được chấm 10 điểm cho chiếc lồng đèn ngôi sao, tôi tự tin hẳn lên, tôi cố gắng học thuộc bài ngay tại lớp, tranh thủ những buổi chiều chợ vắng khách ôn bài. Đến cuối học kỳ I tôi đã ở trong năm bạn đứng đầu lớp. Chiếc lồng đèn ngôi sao ấy tôi mang về treo trên bàn học nhỏ xíu của mình, mỗi năm cứ đến trung thu tôi lại thay giấy mới cho chiếc lồng đèn. Lên cấp II, cấp III, rồi đến lúc tôi xếp hành lý đi TP.HCM vào học ngành y Đại học Y dược TP.HCM cũng là lúc tôi từ giã chiếc lồng đèn trên bàn học của mình.
Thạc sĩ bác sĩ NGUYỄN THỊ TUYẾT LOAN

13 nhận xét:

  1. Em gái BD tem vàng nhà anh miền Xứ Thượng nhé ! (~_~)

    Trả lờiXóa
  2. Những ngày này chúng ta cùng tri ân các thầy cô giáo đã dạy dỗ ta nên người, câu chuyện thật sâu sắc anh ạ. Nhân ngày hiến chương các nhà giáo xin chúc tất cả các thầy cô giáo ( anh Xứ Thượng có phải là thầy giáo ko em chúc chung đó nhé (~_~)) trên mọi miền đất nước lời chúc sức khỏe, thành đạt, bình yên

    Chúc anh Xứ Thượng ngày mới an lành nhé !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh không phải thầy giáo...trước là dân Lâm nghiệp, bây giờ làm nông nghiệp... Nhưng con trai, con dâu đều là giáo viên. Chúc Bạch Dương luôn xinh tươi hạnh phúc.

      Xóa
  3. May mắn cho tác giả bài viết có người Thầy sâu sắc , chấm điểm công bằng , dạy học sinh phải biết trung thực.
    Còn EMT cho đến bây giờ nhớ lại nỗi ấm ức i năm lớp nhất vào mùa trung thu làm đèn chấm điểm .Do đèn của EMT cũng tự làm ( xin que tre trên nhà người bác ; làm được 1 đèn ngôi sao nhỏ chỉ thắp bằng pin được thôi vì chỉ xin được những đốt tre ngắn ).Các bạn khác nhờ người nhà làm giúp thì đèn to và đẹp hơn được nhiều điểm ; đèn của EMT chỉ được điểm 7 ;hihi

    Trả lờiXóa
  4. Quả nhiên XT cũng thấy ấm ức dùm cho EMT. Nhưng giờ bạn nhớ lại , mình cảm thấy tự hào về bạn.

    Trả lờiXóa
  5. Thầy chấm điểm khả năng làm thủ công của học trò chứ có phải chấm điểm thủ công cho cô hàng xóm đâu. Một ông thầy thật sâu sắc. sang thăm chúc bạn an vui mãi nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ngày xưa các thầy cô có quyền hạn trong trách nhiệm của mình. Không bắt buộc nghe theo lệnh một ai, kể cả những người đang giữ chức quyền.
      Rất vui khi Mẫn tới thăm.

      Xóa
  6. Thế hệ học trò cũ kính chúc các thầy, các cô luôn vui khoẻ, hạnh phúc, và chúc cho mọi lời chúc của tất cả học trò dành cho các thầy các cô đều trở thành hiện thực .Hiii
    ngày xưa Thầy chỉ vào em vì em có chiếc lồng đèn dán giấy pơluya, tuyệt đẹp và lắp lánh hỏi: “Lồng đèn này AI LÀM CHO CON?”. em tự hào vểnh mặt xoe tròn mắt cũng lắp lanh như hoa đèn , miệng thì cười nhoe hai cái răng sún trông trơn thưa thầy BA con làm CHO CON...hiii "ba yêu con nhất", Nhà mình nghèo con ạ! hôm nay không có bánh ...cũng không cần áo mới chỉ có món quà tự tay ba tặng con gái ......thế mà em vui híp cả mắt cần lồng đèn chạy quanh khắp xớm...và em cũng hong biết thầy chấm mấy điểm nhưng với em ...hơn cả 10+ nữa hiiii

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nhìn con gái rượu vui sướng với cái lồng đèn của ba làm cho...Thầy cho 10 điểm hạnh phúc đó nha...

      Xóa
  7. Tớ cũng may mắn có một người thầy dạy Toán rất hay.,.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Xã hội cũng thật may mắn còn những thầy cô có tâm hồn như cậu, Phương Tâm à.

      Xóa
  8. Cả một hệ thống giáo dục bị điều hướng một cách sai lầm, buồn cho thế hệ mai sau. sang thăm nói mấy lời, chúc bạn an vui mãi nhé.

    Trả lờiXóa