Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Buôn Ma Thuột, Tây Nguyên, Vietnam

Thứ Bảy, 23 tháng 12, 2017

BAN MÊ MÙA ĐÔNG *Bạch Trầm

Có lẽ sáng sớm và đêm khuya là những khoảnh khắc đậm hồn Ban Mê nhất...
BAN MÊ MÙA ĐÔNG
*Bạch Trầm
Ban Mê mùa đông. Cái lạnh Ban Mê không thể lẫn với cái lạnh của bất kỳ thành phố nào. Không cắt da cắt thịt nhưng từng làn hơi nhỏ se se cứ nhè nhẹ, len lén thấm dần vào da, vào thịt, rồi len lỏi vào những mạch máu li ti khiến chúng rung lên như khi ta chạm khẽ vào sợi dây đàn, buông tay rồi mà âm ba còn run rẩy, xao động mãi.
Ban Mê mùa đông. Thành phố buổi sớm ẩn hiện trong mảng tối sáng mờ mờ. Vài bóng người trùm kín áo bông, vài chiếc xe vụt qua rồi mất hút. Có lẽ sáng sớm và đêm khuya là những khoảnh khắc đậm hồn Ban Mê nhất. Vừa trầm mặc, lắng đọng, xưa cũ; vừa cường tráng, cuồn cuộn, đam mê. Không còn dã quì vàng rực, cỏ và hoa dại phủ một lớp bụi dày ven đường. Không còn những ngôi nhà gỗ nâu nâu nép dưới tán cổ thụ cằn cỗi, những con đường đất đỏ mấp mô, mỗi khi xe chạy qua tung buị mù mịt. Không còn những buổi tối lành lạnh chìm trong tĩnh lặng… Ban Mê trẻ với những con đường lớn trải nhựa thẳng tắp, những dãy nhà cao tầng, nhà hàng, khách sạn sáng choang, rực rỡ; xe máy, xe hơi nườm nượp. Hình như rất ít người đi bộ (một cái thú của bọn mình ngày xưa). Có cái gì đó tiêng tiếc( già rồi, lạc hậu, lẩn thẩn quá phải không?). Mùa Noel tới, Ban Mê lộng lẫy trong ánh đèn đủ màu sắc nhấp nháy; cây thông, hang đá, ngôi sao, quả châu… thảy đều hiện đại; sao vẫn nhớ quay quắt tiếng thông reo vi vu trên đồi thông đường đi hồ Trung Tâm, vẫn cồm cộm trong tim một trái thông già khô cứng cất trong ngăn kéo năm nào…
Mùa đông, không phải mùa hoa cà phê nên không gian thiếu hẳn cái hương thơm thơm, dìu dịu, nồng nồng, cái màu trắng xóa tinh khiết, tiếng vo ve của bầy ong hút mật. Trống trải.
Thôi thì chỉ biết lục lọi, tìm kiếm bên ly cà phê đặc sánh phản chiếu gương mặt bạn bè. Những trận cười giòn tan, những ánh mắt hân hoan, những khuôn mặt rạng rỡ, những câu chuyện xưa không bao giờ cũ, cả những câu chuyện tiếu lâm mà ngày xưa không bao giờ dám nghe, dám kể. Người Ban Mê nay đã mấp mé thành ông già bà lão nhưng vẫn hồn nhiên, ấm áp như ngày nào. Dạo quanh một vòng nhé!
Bạch Trầm
(Trích trên nguồn http://www.trunghocbmt68-75.com/)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét