Cô láng giềng ơi! Không biết cô còn nhớ đến tôi...
(Cô Láng Giềng - Hoàng Quý)
TƯỜNG VY NỞ MUỘN BÊN THỀM
*Du Sa
Bụi tường vy ấy, ngày bé tôi vẫn thường níu cành ngắt lấy mấy cái nụ xinh xinh. Không phải để cắm, không phải để chơi, mà là để ăn. Tôi nặn cái nụ bé xinh ấy, rồi cho vào miệng mấy cánh hồng chưa bung nở. Cái vị chan chát, ngòn ngọt làm tôi thích thú vô cùng.
Tường vy không phải loài hoa cao sang như hoa hồng, hoa huệ. Nó giản dị và đầy sức sống. Lá xanh ngắt, hoa từng chùm trĩu xuống, dễ trồng dễ chăm. Tôi đặc biệt thích những chùm hoa màu hồng ấy rung rinh trong gió nhẹ, ngay khi trời mới mưa xong. Bởi lúc ấy, qua đôi mắt tôi, nó đẹp lạ lùng, những hạt nước trong suốt còn đọng trên cành lá nhỏ giọt xuống vai tôi và phản chiếu ánh sáng trong trẻo tinh khôi của bầu trời vừa gội rửa. Lá cây như xanh hơn, đầy mị hoặc. Hoa rũ rượi nhưng càng đáng yêu gấp bội, như cô gái thanh tân mới vừa gội xong mái tóc tơ... mà giờ những sợi tóc ấy đang bám trên làn da nõn nà xinh xẻo. Nở rộ nhất mỗi dịp hè sang, sau những cơn mưa rào mạnh mẽ, chùm tường vy rung rinh kia sẽ khiến bất kỳ người yêu hoa nào cũng phải mê đắm mà ngắm nhìn.
Trời càng nắng, hoa càng nở rộ. Tường vy mong manh là thế nhưng lại có sức sống dẻo dai lạ kỳ. Tôi nghĩ đến những ngày đông giá, khi gió lạnh lẩn quất trong không khí, người ta sùm sụp áo phao, áo dạ, những đóa tường vy vẫn nở, ít hơn, nhưng đậm màu hơn. Không rực rỡ như trong mùa hè, nó thâm trầm như người đàn bà đã qua cái tuổi ngu ngơ vụng dại. Và tôi lại ngắt trộm những nụ tường vy nhỏ, cho vào miệng để cảm nhận cái vị ngòn ngọt, chan chát nơi đầu lưỡi. Thì có khó chi đâu để với cành ngắt nụ, bụi tường vy khỏe khoắn ấy đã vươn mình lên qua cả bức tường loang màu ký ức, khi người con gái nhà bên còn chưa đi lấy chồng.
Tôi nhớ nụ cười răng khểnh tinh nghịch khi nàng ngó sang gọi tôi qua bức tường nhà. Hai nhà cạnh nhau mà đôi khi thấy xa vời vợi. Những chùm hoa vẫn rung rinh cho đến bây giờ, khi người ấy đã đi xa, để lại trong tôi một khoảng nhớ khôn cùng. Tôi thầm hỏi, liệu nàng có nhớ bụi tường vy, khi mà chẳng có ai ngắt nụ, bẻ cành để lấy cớ nghe giọng nàng mắng mỏ.
Tường vy mỏng, như mối tình đơn phương tôi ấp ủ thuở hoa niên.
Hà Nội. Mùa hè, 2019
Du Sa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét