Nhớ thuở nào...
TÌNH NHÁT
Đặt viết xuống là tên em xuất hiện
Để gọi thầm nàng tiên của ta ơi
Sao không đến cùng vui chơi đùa giỡn
Cứ biến phép thành nhung nhớ giận hờn
Em có biết tình anh đang dậy lớn
Cứ cất tiếng van lơn hãy dừng thôi
Bởi vì em mang ảo ảnh tình hời
Của loài tiên tưởng ngắm với mộng mơ
Anh cứ nghĩ chúng ta đẹp tình thơ
Chưa vướng bẩn bợn nhơ màu dục vọng
Mái tóc em theo gió bay lồng lộng
Ánh mắt nhìn trong suốt mộng thủy tinh
Hé đôi môi em cười mỉm ân tình
Anh chỉ thấy tiên nữ... ôi lung linh
Trong tiếng nhạc vui theo tình mê mãi
Ai biết được nhớ em thế là dại
Chưa dám liều hé lộ cái tâm tư
Ai biết được yêu em anh cứ hãi
Hẹn gặp em sợ câu nói chối từ...
Để gọi thầm nàng tiên của ta ơi
Sao không đến cùng vui chơi đùa giỡn
Cứ biến phép thành nhung nhớ giận hờn
Em có biết tình anh đang dậy lớn
Cứ cất tiếng van lơn hãy dừng thôi
Bởi vì em mang ảo ảnh tình hời
Của loài tiên tưởng ngắm với mộng mơ
Anh cứ nghĩ chúng ta đẹp tình thơ
Chưa vướng bẩn bợn nhơ màu dục vọng
Mái tóc em theo gió bay lồng lộng
Ánh mắt nhìn trong suốt mộng thủy tinh
Hé đôi môi em cười mỉm ân tình
Anh chỉ thấy tiên nữ... ôi lung linh
Trong tiếng nhạc vui theo tình mê mãi
Ai biết được nhớ em thế là dại
Chưa dám liều hé lộ cái tâm tư
Ai biết được yêu em anh cứ hãi
Hẹn gặp em sợ câu nói chối từ...
phạm đình đạt
* Tranh của họa sĩ Hà Huỳnh Mỹ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét