Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Buôn Ma Thuột, Tây Nguyên, Vietnam

Thứ Sáu, 1 tháng 1, 2016

Truyện cổ Mường

NÀNG SAO Ả SÁNG

Ngày xưa có hai anh em con Côi, hàng ngày cứ đi làm về lại nấu ăn, quần áo rách không ai vá. Nàng Sao Ả Sáng đi hái lá dâu, trên trời nhìn xuống thấy ngày nào anh côi cũng vất vả, khó nhọc, nàng đem lòng thương, bỏ việc hái lá dâu cho người hầu làm. Cứ sáng, chiều tấy anh em con Côi đi làm vắng thì xuống nấu cơm làm thức ăn và may vá quần áo cho anh em Côi. Làm xong các việc thì ngồi cửa  sổ coi nhà, khi thấy anh em Côi từ xa về thì nàng mới về trời.
Mấy ngày liền, hai anh em Côi đi làm về đã thấy sẵn cơm và thức ăn, hai anh em bảo nhau ngồi ăn. Tuy đã đoán mãi , vẫn không biết ai đã giúp mình. Đêm đó anh bảo em:
– Sáng mai em cứ đi làm, anh ở nhà xem thử.
Sáng ra, em đ làm như mọi ngày, anh xuống sân lật úp máng nước rửa chân và núp ở đấy xem xét. Nàng Sao Ả Sáng lại xuống làm các việc như những hôm trước, khi thấy người đi làm về, lại về trời. Anh nấp trong máng nước không hay biết gì, mãi khi em về tới nhà, anh nghe em đặt gánh củi huỵch một cái tưởng có người đến nấu cơm, thức ăn mới cạy máng nước ra ngoài xem. Thấy anh, em hỏi.
– Anh ở nhà có thấy ai không?
– Không thấy gì.
Anh trả lời vậy, vì bị máng nước úp kín không thể nhìn xung quanh được. Khi về nhà đã thấy cơm, canh tươm tất. Ăn cơm xong em bảo anh:
– Mai anh đi để em ở nhà xem.
Khôn hơn anh, em ở nhà trèo lên trên gác để dễ nhìn xuống nhà. Anh đi làm được một lúc thì đứa em thấy Nàng Sao Ả Sáng cùng với các nàng hầu xuống. Người vất cánh chỗ này, kẻ vất cánh chỗ kia, mỗi người để cánh một chỗ. Nhanh ý, người em kẽ cạy một lỗ thò chân xuống, cong cong bàn chân về cẳng chân, giả làm móc treo đồ đạc. Đang thiếu chỗ treo cánh lại thấy có móc, Nàng Sao Ả Sáng ngoắc ngay đôi cánh lên đó.

2 nhận xét:

  1. Chớp mắt đời ta đã sáu mươi
    Vui không trọn cuộc, nửa kiếp người
    Tang bồng chưa thỏa nam nhi chí
    Chén rượu tương phùng cạn chút chơi

    (Gửi tâng anh Đạt)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn bạn Nguyễn Nghĩa tặng cho tôi bài thơ đầy hào khí và nhiều ý nghĩa. Tôi không được như vậy đâu bạn ơi, chỉ là một nông dân bình thường thôi. Rất vui vì được quen biết bạn!

      Xóa