BAN MÊ MÙA GIÓ
Gió ….. những làn gió còn nguyên mùi hoang dã bỗng ào ào, bỗng dừng lại, đang tinh nghịch làm tung làn tóc rối, lại hiền lành uốn lượn tà áo dài nữ sinh . Gió ơi mấy tháng mùa mưa gió du ngoạn nơi nào ? Paris? Cali ? Đèo Hải Vân hay biển Nha Trang ?.... Gió đi đâu gió về lại đại ngàn, gió tung bay hoang dã trên cao nguyên. Lại một mùa gió nữa trở về, về để đón Tét quê hương, ơi lại sắp tết rồi….
Nhớ xưa thuở bé con, mong tết quá chừng, sao lâu quá lâu , nay thì mau quá. Quay qua tết, quay lại tết. phải chăng thiên văn học có gì lầm lẫn, giả như trái đất đã quay nhanh hơn vậy. nói vui thôi chứ ai cũng bận rộn với công việc thì quỹ thời gian như ngắn lại vậy. xuân về , xuân mãi mãi trẻ còn người thì bị thêm một tuổi già !
….. “Nếu có ước muốn trong cuộc đời này, sẽ có ước muốn cho thời gian trở lại…” Những nốt nhạc thiết tha ắp đầy tiếc nuối, mỗi khi nghe lòng lại thấy rưng rưng….
……Thời gian trở lại ngày xưa ấy, dẫu nhiều khó khăn, nhiều thếu thốn, nhưng chẳng ai nhớ làm gì chuyện đó, mà chỉ nhớ ngày xưa thật hiền hòa , thật êm ả đường đến trường trong làn gió nhẹ ban mai. Nhớ cổng trường đơn sơ đứng lặng lẻ bên thềm đất đỏ, những tà áo trang đài, những petit garcon rụt rè nhưng nghịch ngợm.
...
Thường nhật cũng có những việc cắt vụn thời gian đời người, nhưng những cuộc gặp gở lẻ tẻ vài ba đứa luôn được ưu tiên, chỉ để tán gẩu cho vui. Lòng vòng rồi cũng trở lại ngày xưa ấy, nhiều khi bần thần ngơ ngẫn.. như một cuốn phim đen trắng. Những hình ảnh thầy cô, bạn bè trường lớp cứ êm êm trôi, mới mẻ và gần gủi như mới chỉ hôm qua thôi ....
Ban mê, sáng thì se lạnh, quán xá còn mờ mờ nhưng hương cà phê đã ấm, tối cũng se se, có gió nhiều hơn.Cà phê như đượm hơn, nóng hơn. Sau một ngày bận rộn nổi nhớ thường trở về bên ly cà phê, man mác, man mác, bâng khuâng, kỷ niệm ngày xưa.....
..... gió đấy, nắng đấy,
gió như say, nắng như mơ.....
Nhớ xưa thuở bé con, mong tết quá chừng, sao lâu quá lâu , nay thì mau quá. Quay qua tết, quay lại tết. phải chăng thiên văn học có gì lầm lẫn, giả như trái đất đã quay nhanh hơn vậy. nói vui thôi chứ ai cũng bận rộn với công việc thì quỹ thời gian như ngắn lại vậy. xuân về , xuân mãi mãi trẻ còn người thì bị thêm một tuổi già !
….. “Nếu có ước muốn trong cuộc đời này, sẽ có ước muốn cho thời gian trở lại…” Những nốt nhạc thiết tha ắp đầy tiếc nuối, mỗi khi nghe lòng lại thấy rưng rưng….
……Thời gian trở lại ngày xưa ấy, dẫu nhiều khó khăn, nhiều thếu thốn, nhưng chẳng ai nhớ làm gì chuyện đó, mà chỉ nhớ ngày xưa thật hiền hòa , thật êm ả đường đến trường trong làn gió nhẹ ban mai. Nhớ cổng trường đơn sơ đứng lặng lẻ bên thềm đất đỏ, những tà áo trang đài, những petit garcon rụt rè nhưng nghịch ngợm.
...
Thường nhật cũng có những việc cắt vụn thời gian đời người, nhưng những cuộc gặp gở lẻ tẻ vài ba đứa luôn được ưu tiên, chỉ để tán gẩu cho vui. Lòng vòng rồi cũng trở lại ngày xưa ấy, nhiều khi bần thần ngơ ngẫn.. như một cuốn phim đen trắng. Những hình ảnh thầy cô, bạn bè trường lớp cứ êm êm trôi, mới mẻ và gần gủi như mới chỉ hôm qua thôi ....
Ban mê, sáng thì se lạnh, quán xá còn mờ mờ nhưng hương cà phê đã ấm, tối cũng se se, có gió nhiều hơn.Cà phê như đượm hơn, nóng hơn. Sau một ngày bận rộn nổi nhớ thường trở về bên ly cà phê, man mác, man mác, bâng khuâng, kỷ niệm ngày xưa.....
..... gió đấy, nắng đấy,
gió như say, nắng như mơ.....
(Trích trong " BAN MÊ MÙA GIÓ " của Ngô Thị Bình đăng trong Đặc San Kỷ Yếu, cựu học sinh Trung Học Ban Mê Thuột, phát hành năm 2010 )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét